Dương Thiệu Tước (1915-1995) là một nhạc sĩ tiền chiến nổi
tiếng và được coi là một trong những nhạc sĩ tiên phong của tân nhạc
Việt Nam.
Dương Thiệu Tước sinh ngày 15 tháng 5 năm 1915, quê ở làng
Vân Ðình, huyện Sơn Lãng, phủ Ứng Hòa, tỉnh Hà Ðông (nay thuộc Hà Nội).
Xuất thân trong gia đình Nho học truyền thống, ông là cháu nội cụ nghè
Vân Ðình Dương Khuê, nguyên Ðốc học Nam Ðịnh.
Thuở nhỏ ông học ở Hà Nội, trong thập niên 1930 ông gia nhập
nhóm nghệ sĩ tài tử Myosotis (Hoa lưu ly) gồm Thẩm Oánh, Lê Yên, Vũ
Khánh. Ông vào miền Nam sinh sống từ năm 1954. Tại Sài Gòn ông làm chủ
sự phòng văn nghệ tại Ðài phát thanh Sài Gòn đồng thời được mời làm giáo
sư dạy Lục huyền cầm/Tây ban cầm tại trường Quốc gia Âm nhạc. Sau ngày
miền Nam mất nước năm 1975, nhạc của ông bị cấm đoán và ông cũng bị mất
chỗ dạy học tại trường Quốc gia Âm nhạc.
Vợ chính thất cũng là vợ đầu của ông là bà Lương Thị Thuần, hiện con cái đang sống tại Ðức và Hoa Kỳ.
Vợ sau của ông là Minh Trang, một ca sĩ nổi tiếng thập niên
1950, có con riêng là ca sĩ Quỳnh Giao. Ông bà sống hạnh phúc trong 30
năm, có với nhau 5 người con là: Dương Hồng Phong, Vân Quỳnh (ca sĩ hải
ngoại), Vân Dung, Vân Hòa, Vân Khanh [1].
Sau năm 1975 do bệnh tật nên ông ở lại Sài Gòn. Năm 1978 bà Minh Trang cùng các con định cư ở nước ngoài.