Affichage des articles dont le libellé est Truyện ngắn. Afficher tous les articles
Affichage des articles dont le libellé est Truyện ngắn. Afficher tous les articles
mercredi 18 janvier 2023
vendredi 26 janvier 2018
lundi 9 février 2015
Xã Tắc Tiêu Vong
Năm 1981, tôi đi tù cải tạo về. Tôi không về với gia đình ở ngoài Trung mà sống chui nhủi ở Sài Gòn. Tù “ngụy” ra khỏi nhà tù vẫn bị công an theo dõi, hạch sách. Mỗi tuần phải đến công an trình diện, nộp báo cáo trong tuần làm gì? tiếp xúc với những ai?... Nhưng tôi là “dân lậu” (không giấy tờ) không phải làm chuyện đó. Công an khu vực biết nhưng người bà con biết cách “giao thiệp” nên anh ta làm lơ. Tôi sống bình thường như những người khác, miễn thấy công an thì tránh xa. Nhờ người quen giới thiệu, tôi làm thư ký cho một “hợp tác xã cơ khí”.
Miếng Thịt Mỡ - Phạm Thành Châu
"Thằng bé thiếu dinh dưỡng, lớn không nổi. Mỗi khi thấy con cán bộ, cùng tuổi đó, hai má phinh phính, chân tay mũm mĩm, cô nghĩ đến con mình mà đau lòng"
"Hai người đàn bà, trong cảnh túng quẫn, càng phải nương nhau mà sống. Cả hai đều cùng yêu thương một người trong tù, không biết sống chết lúc nào".
Thương Con - Phạm Thành Châu
Tôi
sắp kể một chuyện ma, nhưng cuối câu chuyện lại lạc đề sang chuyện một
cô giáo. Cũng vì nhớ cô giáo mà tôi nhớ luôn đến một chuyện ma nên mới
kể được tỉ mỉ như sau đây. Cô giáo lại không liên hệ gì đến chuyện ma
nầy (?!).
Chuyện ma có thật không? Tôi
không quyết chắc, nhưng cô giáo thì có thật, nhưng cũng chỉ gặp nhau một
thời gian ngắn rồi sau đó xa nhau, vì đến ngày mất nước (1975), tôi đi
tù Cộng Sản. Tôi và cô như hai chiếc lá quay cuồng trong cơn bão dữ của
thời cuộc rồi tản lạc đến những phương trời xa lạ. Vĩnh viễn không bao
giờ được tin nhau.
Cô Lành về Quảng Nam thăm bạn - Phạm Thành Châu
Cô Lành ở Mỹ về Việt Nam tìm thăm bạn cũ. Xuống máy bay ở Sài Gòn, cô
đón xe ra Ðà Nẵng, mấy hôm sau, cô đi Vĩnh Ðiện, một thị trấn nhỏ, cách
Ðà Nẵng vài chục cây số. Thực ra, trước đó vài ngày, cô có vô Vĩnh Ðiện,
hỏi han vài người ở bến xe điều gì đó rồi cô lại về Ðà Nẵng. Lần nầy,
cô đi Vĩnh Ðiện sớm. Trời còn lất phất mưa nên cô Lành phải mặc áo đi
mưa trước khi xuống xe. Khi xe vừa ngừng thì những người chạy xe ôm vây
quanh mời mọc. Họ nhao nhao lên với cô: "Ði mô cô? Tui đưa cô về nghe!
Mời lên xe". Cô Lành nói: "Tôi là khách quen của anh Hai Tí. Thấy ảnh
đâu không?" Mọi người dãn ra: "Phải Tí Kế Xuyên không? Hắn ngồi quán
đằng kia kìa"
vendredi 10 octobre 2014
mardi 28 janvier 2014
jeudi 16 janvier 2014
Inscription à :
Articles (Atom)