I. Con người của Nguyễn Chí Vịnh:
Theo tin từ website của Nguyễn Chí Vịnh thì Vịnh có tiểu sử như sau:
“Trân trọng giới thiệu tiểu sử tóm tắt của đồng chí Nguyễn Chí Vịnh –
Thượng tướng, Ủy viên Trung ương đảng, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng.
Nguyễn Chí Vịnh |
Đồng chí Nguyễn Chí Vịnh
Họ và tên: Nguyễn Chí Vịnh
Sinh ngày: 15/5/1957.
Nguyên quán: Thôn Niêm Phò, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên – Huế
Dân tộc: Kinh.
Ủy viên Trung Ương đảng cộng sản Việt Nam
Trình độ học vấn: Phó Giáo sư – Tiến sỹ chuyên ngành Quan hệ Quốc tế
Lý luận chính trị: Cao cấp.
* Tóm tắt quá trình công tác
- Năm 1964 đến 1974, học sinh trường Thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi, trường Văn hóa Quân đội.
- Năm 1974 đến 1976, Học sinh trường Cấp 3 Lý Thường Kiệt nay là trường Trung học phổ thông Việt Đức – Hà Nội
- Năm 1976-1981 sinh viên trường Đại học Kỹ thuật Quân sự, trường Sĩ quan Thông tin. Tốt nghiệp Sĩ quan Thông tin.
- Sau khi tốt nghiệp, ông về công tác tại Cục Nghiên cứu Bộ Quốc phòng.
- Tháng 2 năm 1995, ông được giao nhiệm vụ Phụ trách Cục 12 Tổng Cục 2 Bộ Quốc phòng.
- Tháng 5 năm 1995, ông được bổ nhiệm Phó Cục trưởng Cục 12, rồi Cục trưởng Cục 12 và sau đó là Phó Tổng Cục trưởng Tổng Cục 2.
- Năm 1999, ông được Thủ tướng Chính phủ phong Quân hàm Thiếu tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam.
- Năm 2002, bổ nhiệm giữ chức Tổng Cục trưởng Tổng Cục 2 Bộ Quốc phòng.
- Năm 2003, bảo vệ thành công Luận án Tiến sỹ chuyên ngành Quan hệ Quốc tế.
- Tháng 12 năm 2004, được Thủ tướng Chính phủ phong Quân hàm Trung tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam.
- Tháng 2 năm 2009, giữ chức Thứ trưởng Bộ Quốc phòng.
- Tháng 8 năm 2009, ông thôi kiêm nhiệm Tổng Cục trưởng Tổng Cục 2.
- Ngày 27 tháng 4 năm 2010, được Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước trao học hàm Phó Giáo sư chuyên ngành Quan hệ Quốc tế.
- Tại Đại hội đảng toàn quốc lần thứ XI, được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam.
- Ngày 05 tháng 12 năm 2011, đồng chí Nguyễn Chí Vịnh được Chủ tịch nước phong quân hàm Thượng tướng Quân đội Nhân dân
* Giải thưởng
- Huân chương Quân công hạng Nhì
- Huân chương Chiến thắng hạng Nhì”. [1]
Xét qua lý lịch của Vịnh thì chúng ta thấy Vịnh thật sự là một tên “đỏ”
toàn diện theo tư tưởng “hạt giống đỏ” của cộng sản. Bởi như ai cũng
biết, Vịnh là con trai của Nguyễn Chí Thanh, và chính vì thế Vịnh đã leo
lên chức tước và ngai vị một cách nhanh chóng theo quy tắc 4C (Con cháu
các cụ) của cộng sản Việt Nam. Ngoài đời thường, Vịnh được biết đến như
là một tên lưu manh và tội phạm, trong 10 năm Vịnh từ một chủ quán cháo
lòng tiết canh, đã leo lên Tổng cục trưởng Tổng cục II (Cục tình báo
quân đội cộng sản). Vậy thực chất Vịnh như thế nào?
Do nhờ thân thế của cha là tướng Nguyễn Chí Thanh, Vịnh vốn rất dốt nát
và đã nhiều lần bị nhà trường đuổi học từ thời phổ thông vì nghịch ngợm
vẫn được ngang nhiên tốt nghiệp cấp 3. Sau đó, từ một học viên đang học
tại Học viện kỹ thuật quân sự, nhiều lần trộm cắp trong Học viện, rồi
một lần bị bắt quả tang phá mái nhà kho chui vào ăn cắp quân trang của
Học viện, và dù biết là con của Nguyễn Chí Thanh nhưng Học viện vẫn phải
đuổi học vì không chiu nổi Vịnh và Thanh cũng đã chết từ lâu. Sau đó,
nhờ uy tín của gia đình, Vịnh xin được vào học trường sĩ quan Thông tin,
học không được do dốt nát và bài bạc, rồi xin vào Bộ tư lệnh Thông tin
làm việc một vài tháng rồi về Cục 2 công tác nhằm vớt vát chút danh vọng
cuối cùng cho con của một ông tướng đã chết.
Sau 4 năm làm trợ lý tại cục 2, Vịnh mở quán cháo lòng nhưng ít khách vì
trình độ tay nghề cũng kém cỏi, cuối năm 1989 nhờ sự giúp đỡ tích cực
của người anh rể là Lê Việt Bắc (thư ký của Đào Đình Luyện) thì Vịnh cho
ra mắt công ty Toseco. Theo tin tức thì Toseco kiếm tiền thông qua sự
hậu thuẫn của các quan chức cộng sản cỡ bự và rửa tiền thông qua các dự
án cướp đất của người dân. Cụ thể như:
Mở Công ty liên doanh như khu biệt thự quận 10, khu cao ốc Hồ Tây, nhà
hàng bia ôm trong khu triển lãm Giảng Võ mang tên “Quê Hương”, đồng thời
cho thành lập Công ty xây dựng và thương mại Hồng Bàng ở phía Bắc và
chi nhánh Công ty này ở phía Nam. Hai Công ty xây dựng và thương mại do
con trai và con rể của Vũ Chính – quê Thái Bình, (bố vợ Vịnh, Tổng cục
trưởng TC 2) làm giám đốc. Bằng nhiều lần thủ đoạn chiếm đoạt các khu
nhà của các đơn vị và lấy cớ để kinh doanh nghiệp vụ cũng như cướp đất
của người dân thì công ty của Vịnh đã “làm nên ăn ra” một cách nhanh
chóng. Mô tả về Vịnh, một tác giả thuộc hàng ngũ quân đội cộng sản viết
một bài về Vịnh trên Việt Báo như sau:
“Trong 10 năm! Một tên lưu manh vô học, một tên tội phạm hình sự,
tham ô, đã vọt lên vị trí Tổng cục trưởng Tổng Cục Tình Báo quân đội.
Từ một thượng uý chủ quán cháo lòng tiết canh, sống rách nát, sau một
thời gian rất ngắn đã trở thành một Tướng Quân quyền uy tột đĩnh, giàu
sang, danh vọng và giờ dây thực chất là một ông chủ tài phiệt, một triệu
phú đô-la kinh doanh kinh tế lẫn chính trị trên lưng Nhà Nước Việt Nam,
bất chấp mọi thủ đoạn đê tiện nhằm thỏa mãn giấc mộng Đế Vương.
Từ trộm cắp hình sự đến lưu manh kinh tế - chính trị
Khi còn là học viên tại Học Viện kỹ thuật quân sự, Vịnh bị bắt quả
tang phá mái nhà kho chui vào ăn cắp quân trang, dù biết là con Tướng
Nguyễn Chí Thanh nhưng Học viện vẫn phải đuổi. Sau đó nhờ vào gia đình,
Vịnh xin vào trường sĩ quan thông tin, nhưng do ngu dốt và biếng học,
nên tìm cách chuyển về Cục-2, tiền thân của TC2, núp bóng bố vợ là Đặng
Vũ Chính.
A) Sau 4 năm làm trợ lý và loay hoay với quán cháo lòng ế khách, cuối
năm 1989 nhờ sự giúp đỡ của anh rể, Đại Tá Lê Việt Bắc, thư ký Tướng
Đào Đình Luyện và hội G7 (1) gồm các tướng-tá: Sáu Ngọc, Đặng Kháng,
Quang Trung, Nhu, Việt Bắc, Hoàng Dũng, Phùng Hưng đều ở Văn phòng BQP
và Văn phòng BTTM, Vịnh cho ra đời Công ty du lịch, dịch vụ và thương
mại TOSECO với quyết sách: “... bằng mọi cách kiếm được nhiều tiền thật
nhiều tiền để dễ bề thao túng được mọi cấp quan chức và cán bộ.”
Sách lược này đã được thực hiện bằng nhiều phương cách:
1- Kiếm tiền thông qua danh nghĩa tập thể
Lấy danh nghĩa công ty TOSECO xin đất làm nhà ở cho cán bộ trong đơn
vị, đồng thời xây dựng cơ sở vật chất cho một số Công ty bình phong hoạt
động tình báo.
Vịnh chia ra hoạt động ở các lĩnh vực sau đây:
a) Mở Công ty liên doanh khu biệt thự quận 10, khu cao ốc Hồ Tây, nhà
hàng bia ôm “Quê Hương” khu triển lãm Giảng Võ, đồng thời cho thành lập
Công ty xây dựng và thương mại Hồng Bàng ở phía Bắc và Công ty HB ở
miền Nam giao con trai và con rể của bố vợ làm giám đốc. Vốn liếng của 2
Công ty này được huy động trong họ hàng vợ chồng Vịnh và nhóm G7, do đó
hai công ty này được trực tiếp nhận xây dựng các công trình của BQP mà
đặc biệt không phải đấu thầu, thiết kế dự toán vv... mọi thanh toán đều
thông qua phạm vi hẹp, bằng sức ép từ Văn phòng BQP và Văn phòng BTTM.
Riêng việc này Vịnh và bè phái đã thu được:
- Các khoản tiền đền bù đối tác liên doanh, tiền lời xây dựng công trình.
- Các khoản lời từ liên doanh rút ra làm nghiệp vụ.
Một điểm đáng chú ý là sau khi chiếm đoạt tiền hoa hồng và đền bù từ
liên doanh biệt thự quận 10, phó Giám đốc TOSECO là Đào Quang Thép bị
loại vì thắc mắc ăn chia!
b) Chiếm đoạt bất động sản của các đơn vị quân đội với lý do để hoạt động nghiệp vụ chuyên an lãnh thổ.
Đầu tiên là kêu gọi Tướng Hoàng Hữu Thái, Tư lệnh hải quân dành khu
nhà 1A công trường Mê Linh Sài Gòn để liên doanh làm kinh tế. Sau khi
hải quân đồng ý thì Vịnh và G7 lập luận hải quân không cần kinh doanh và
đề nghị BQP quyết định chuyển cho TC2 dùng làm cơ sở tác nghiệp tình
báo. Tiếp theo đó, Vịnh xin ngân sách quốc phòng giao công ty HB xây
dựng làm trung tâm thương mại quốc tế rồi cho thuê lấy tiền bỏ túi
riêng. Lại một lần nữa gia đình Vịnh và đồng bọn thu được khoản tiền
khổng lồ.
Thế là hải quân cay đắng mất đất, mất nhà!
Đến bây giờ Trung Tướng Hoàng Hữu Thái, nguyên tư lệnh hải quân vẫn phàn nàn là đầu hai thứ tóc mà vẫn bị Vịnh lừa.
Cũng tương tự, Quân khu 7 mất luôn nhà 51 Trương Quốc Dung và một số
khu vực khác ở Biên Hòa, Vũng Tàu. Cục đối ngoại mất khu 45 đường Trường
Chinh và nhà khách Liễu Giai, Tổng Cục Chính Trị mất nhà khách 14A Lý
Nam Đế, nhà nghỉ Đồ Sơn. Quân chủng phòng quân mất bãi pháo hồ Trúc
Bạch. Quân khu 5, quân khu 3 đều mất những khu vực quan trọng. Hà Nội
mất hàng ngàn m2 trong triển lãm Giảng Võ và sàn nhẩy Queen Bee Láng Hạ.
Đáng chú ý là các tụ điểm giải trí đó hoạt động rất có lãi mà Nhà
Nước không thu được bao nhiêu, nay biến thành những điểm tiêu cực xã
hội. Các vũ nữ xinh đẹp đều được cung hiến cho Lê Việt Bắc và nhóm G7.
Có cô được phong làm giám đốc nhà khách 14A Lý Nam Đế hiện nay, dù không
một ngày cống hiến cho cách mạng mà nghiễm nhiên có xe con, biển số 80B
của Trung Uơng phục vụ, mang quân hàm thiếu tá.
Nhà nghỉ của Chủ nhiệm Tổng Cục Chính trị tại Đồ Sơn, nhà khách
TOSECO ở Vũng Tàu đều trở thành nhà chứa, nơi ăn chơi nghỉ mát cho đám
tay chân, bộ hạ và người thân của Vịnh, khi có sai phạm đều lấy lý do
tác nghiệp để giải quyết!
Các khu nhà nghỉ sang trọng đó được thiết kế thật cao cấp và trang bị
nội thất rất hiện đại. Vịnh và G7 đều xin ngân sách quốc phòng cấp để
cải tạo, xây mới và giao Hồng Bàng và HB xây dựng. Những lúc không cho
bạn bè mượn thì Vịnh lại cho thuê...
Như vậy, Vịnh và gia đình lại một lần nữa thu tiền qua các công trình
và kinh doanh nghiệp vụ, các hình thức mở tụ điểm vui chơi, giải trí,
ăn nhậu cho các quan chức Nhà Nước, nếu có tiền lãi thì hưởng trọn, nếu
mất mát thất thu thì ngân sách Nhà Nước chịu!
c) Đối với đất xin để xây nhà ở cho cán bộ, Vịnh khá chu toàn nhưng
các khu đẹp như đường Trường Sơn, đường Sư Vạn Hạnh đều chia ưu tiên cho
nhóm G7 nhất là đối với Kháng, Nhu, thư ký Đại Tướng Đoàn Khuê và Hồ Sỹ
Hậu đã giúp trình Bộ Trưởng cấp cho Vịnh tất cả trên 40 xe con xịn các
loại để đi lại và kinh doanh. Đội xe nay đóng ở Thụy Khuê và hoạt động
rất mạnh.
Như vậy, các mục a, b, c nêu trên chỉ có ban kiểm tra đặc biệt của TW
mới có thể kiểm kê được trong 10 năm qua Vịnh và đồng bọn đã bày mưu
tính kế chiếm được bao nhiêu nhà đất. “Hiệu quả thực cho nghiệp vụ
chuyên an lãnh thổ, cho đảng và Nhà Nước được những gì”
2- Kiếm tiền qua những hợp đồng thương mại
Với lý do TOSECO có chức năng thương mại nên từ khi có được ngân sách
đặc biệt và được sự tiếp sức của G7, Vịnh đã thao túng ký nhiều hợp
đồng mua máy bay, tàu thủy, thiết giáp phụ tùng cho phòng không, không
quân, đóng tàu trên 300 triệu đô-la.
Thủ trưởng Bộ cho phép TOSECO được hưởng quy chế bí mật quốc phòng
nên không cần đấu thầu. Mỗi chuyến hàng chở từ Nga về đến sân bay, Vịnh
đều cho xe bọc kín vào lấy hàng và ra cửa sau, không qua bất kỳ một cửa
kiểm soát nào. Với số tiền này, chúng khôn khéo bỏ túi tất cả các cấp
lãnh đạo và bịt kín tất cả những thiệt hại nhiều trăm triệu đô-la của
Nhà Nước.
Không có sự thẩm định các hợp đồng nên mua bán đều tùy tiện vào các
môi giới và bộ hạ của Vịnh, giá mua thì rất đắt mà chất lượng lại kém.
Ví dụ như vụ việc máy bay cường kích SU-27 được báo với Bộ là rẻ hơn
Trung Quốc, nhưng thực tế là phía Trung Quốc mua SU-27 đánh biển, và
TOSECO mua là SU-27 đánh không.
Tai hại hơn khi diễn tập ở biển thì không hiểu vì lỗi kỹ thuật hay do
chất lượng cũ kém nên một SU-27 đã rơi gây mất của, chết người.
Một thí dụ khác là mua tàu và thiết bị vật tư đóng tàu, thiết bị sửa
chữa máy tàu, mua thì đắt mà thiết bị lại quá cũ nên sau gần 10 năm mà
tàu chiến vẫn chưa ra tàu, nhà máy vẫn chưa ra nhà máy.
Đề nghị Ban Kiểm Tra Trung Ương đến nhà máy X50, X51 Ba Son của Hải
quân/ Tổng cục kỹ thuật/ Tổng cục công nghiệp quốc phòng và kinh tế, các
quân binh chủng để tìm hiểu về vấn đề này.
Đặc biệt dây chuyền X50, tư lệnh hải quân Mai Xuân Vinh kiên quyết
không cho nghiệm thu, nhưng sau nhiều lần Vịnh dùng sức ép của Bộ nên
ông Vinh đành cay đắng chấp nhận.
Như vậy, Vịnh và cộng sự đã kiếm được hàng chục triệu đô la tiền môi
giới, hoa hồng, lại quả, tiền chi phí vênh khi thực hiện hợp đồng theo
cơ chế an ninh nghiệp vụ mà không ai được quyền biết đến.
Sau này khi cơ chế của BQP chặt chẽ và có kiểm soát hơn thì Vịnh
chuyển sang kiếm tiền bằng cách thành lập hệ thống tình báo công nghệ:
Cục tình báo công nghệ, Trung tâm B5, Công ty SECOTEX (với danh nghĩa
của Tổng Cục Công Nghiệp Quốc Phòng và Kinh Tế), Công ty HITACO (với
danh nghĩa là Tổng cục kỹ thuật) xin được hàng ngàn m2 đất và đang xúc
tiến xây dựng các dự án xin Nhà Nước đầu tư vào khu công nghệ cao thông
qua Vụ Khoa Giáo Văn Phòng Chính Phủ (có sự chỉ đạo trực tiếp của Đoàn
Mạnh Giao).
Các Công ty Trung Tâm nói trên đều được nhà nước bao cấp, có tư cách
ký kết trực tiếp các hợp đồng ngoại quốc để bảo đảm bí mật về tính năng
kỹ thuật và nền công nghiệp quốc phòng.
Ngoài các Công ty nói trên, Vịnh đã chỉ đạo bố vợ là Vũ Chính cho
phép mỗi Cục trong TC2 được thành lập ít nhất một Công ty bình phong dân
sự trong nước để lấy người và phương tiện của quân đội kinh doanh
thương mại làm lợi cá nhân và tập đoàn bè phái.
Tại hải ngoại thì Vịnh tập hợp một số thành phần lao động xuất khẩu
để lùng sục, môi giới, hoặc giả giúp đỡ họ thành lập các Công ty bình
phong do ngân sách quốc phòng Nhà Nước đài thọ nhằm tìm kiếm đối tác
phục vụ cho những hợp đồng thương mại nói trên.
Thử hỏi trong 6 năm qua ngân sách Nhà nước đã chi cho chương trình
tình báo công nghệ hàng trăm tỷ đồng nhưng chưa thu lại kết quả đáng kể
về công nghệ cho quân đội để áp dụng vào sửa chữa và sản xuất trang
thiết bị quốc phòng.
Người đứng đầu ngành tình báo công nghệ hiện nay là Phạm Ngọc Hùng,
tự Hùng “Tút” quân hàm Thiếu Tướng, một cộng sự tin cẩn nhất của Vịnh từ
lúc còn ở Công ty TOSECO.
Tại TC 2 hiện nay, hai người giàu nứt vách, có hàng trăm triệu đô-la,
là TCT Nguyễn Chí Vịnh và PTCT Phạm Ngọc Hùng, chúng kiếm tiền như nước
qua những hợp đồng mua sắm của Bộ Quốc phòng.
3- Khống chế cán bộ đảng và nhà nước như thế nào”
Ngay khi thành lập TOSECO, Vịnh đề cử Tấn, em của Đặng Kháng - trưởng
phòng tổng hợp Bộ Quốc Phòng, một nhân vật trụ cột của G7 làm Phó Giám
Đốc thường trực phía Bắc. Tấn thuê nhà Lê Việt Bắc dùng làm văn phòng
đại diện Công ty, đồng thời cử cháu Tướng Đào Đình Luyện là Đào Quang
Dũng làm Tổng đại diện ở Moscow.
Dũng cặp bồ với Thị Phương, vợ của một cán bộ cao cấp TC2 tại Sanh
Pê-téc-bua để thu nạp thêm tay chân bộ hạ trong đám nhốn nháo, nhếch
nhác đang lao động xuất khẩu tại Nga, sau đó lần lượt đưa các con cha,
cháu ông... Văn Phác, Hà Thị Quế, Đỗ Đức, Cao Tiến Phiếm... vv về TOSECO
làm vây cánh.
Sau khi có tiền, có phương tiện và đầy đủ quyền uy trong tay, bằng
mọi phương thức, bằng mọi thủ đoạn... bằng gái, bằng tiền, bằng ăn nhậu,
bằng những đêm nhất dạ đế vương hoan lạc... Vịnh lần lượt đưa các tướng
lĩnh ở những vị trí quan trọng như Lê Khả Phiêu, Lê Văn Hân (Cục trưởng
Cục cán bộ), Đoàn Mạnh Giao (Văn phòng Chính phủ), Dương Đàm (Cục
trưởng Cục quân lực), Hoàng Dũng (Chánh văn phòng Bộ Tổng tham mưu),
Nguyễn Hữu Cảng (Cục trưởng Cục Tài chính) vào mê hồn trận!
Sự chiều đãi vô biên hội G7 và một số chuyên viên quan trọng khác ở Bộ đã nới rộng quyền lực của Vịnh đến tột đỉnh.
Và chúng ta đã hiểu vì sao chủ nhiệm Tổng Cục Chính Trị Lê Khả Phiêu
thời đó đã dễ dàng nhường các khu nhà khách quan trọng cho Vịnh kinh
doanh. “Vì sao một cô ca ve rất thân thiết với Lê Khả Phiêu, Lê Văn Hân
làm được giám đốc nhà khách 14A Lý Nam Đế, và được đeo lon thiếu tá”
Vì sao Vịnh đã bỏ túi được nhiều cán bộ cao cấp “Vừa thành công mỹ
mãn về kinh tế và công danh sự nghiệp”... vừa là triệu phú đô-la, vừa
được thăng quân hàm mỗi năm... xây dựng cả một hệ thống tay chân và đàn
em điều khiển các tụ điểm nhảy đầm, bia ôm, gái điếm, “bình phong” của
bao Công ty nghiệp vụ trong và ngoài nước”
Tính đến nay Vịnh đã có 7 cơ ngơi hoành tráng ở khắp đất nước được
đứng dưới tên nhiều người thân thuộc. Vợ Vịnh ngày ngày lái xe con xịn
đi làm, đeo kính đen, ăn mặc như minh tinh màn bạc Hồng Kông, ai thấy
cũng phải gờm.
Khi Vịnh lên Tổng Cục Phó đã mua ngay trên 2000 m2 đất Thụy Phương,
phía nam cầu Thăng Long để làm dinh thự. Trong khi đó, biết bao nhiêu
chiến sĩ, cán bộ hoạt động cống hiến suốt đời cho ngành tình báo Quốc
Phòng trong cả hai cuộc chiến chống Pháp, chống Mỹ, giành Độc Lập cho Tổ
Quốc và thậm chí cả những đồng đội còn tiếp tục hoạt động ngoại biên
sau thời chiến, cũng chưa có ai được đặc cách đề bạt vượt cấp, vượt
chức, vượt thời gian và có một cuộc sống đế vương như Vịnh.
Để khuynh đảo, giật dây được mọi giới, mọi cấp trong chính quyền,
Vịnh cho ghi âm quay phim các buổi tiệc tùng, ăn chơi chiêu đãi thượng
cấp, đặt máy nghe trộm điện thoại tất cả quan chức từ tỉnh thành đến
quân đội từ trung ương đến địa phương để thực hiện thủ đoạn lưu manh
chính trị. Dàn dựng kịch bản, giả mạo chứng cứ để hãm hại đồng đội hay
bất cứ ai dám đối đầu chỉ là trò con trẻ, Vịnh còn phù phép, hô phong
hoán vũ biến củ ấu thành tròn, biến không thành có bằng các thủ đoạn cực
kỳ gian manh nguy hiểm!
Kể từ khi các tướng Phạm Thanh Ngân và Lê Khả Phiêu đã lọt vào gánh
xiếc Chí Vịnh thì mọi quyết định, mọi công tác tổ chức bên Bộ đều do
Vịnh gián tiếp sắp xếp phân bố điều hành đâu vào đấy... mà không ai biết
được, ngoài Vịnh, đấy là đâu!
Tình trạng này nếu không sớm chấm dứt thì trong tương lai rất gần
toàn thể các vị lãnh đạo của đảng và Nhà Nước và toàn bộ cơ chế Quốc Gia
đều bị Vịnh khống chế thông qua hệ thống tình báo quân đội do Vịnh đứng
đầu, nếu vậy thì giấc mộng Đế Vương của Vịnh không hẳn là xa vời!
4- Tại sao trong mười năm Vịnh đã làm được nhiều việc “... đội đá vá trời” như vậy”
1- Do bản chất lưu manh, bất chấp mọi thủ đoạn đê tiện lại được sự hỗ
trợ tích cực của G7. Khi G7 bị Bộ Quốc Phòngphân hóa thì Vịnh đã động
viên cả nhóm hãy biết “nín thở qua sông và nhẫn nại chờ trời quang mây
tạnh”. Trong giai đoạn, Vịnh không thể can thiệp được bằng không thì cả
hội, cả thuyền sẽ bị chìm đắm. Vịnh hứa sẽ đảm đương việc gầy dựng lại
G7 lớn mạnh hơn vững chắc hơn khi thời cơ đến, ví dụ: Tướng Hoàng Dũng
vừa bị thay thì hắn đã xây dựng và sử dụng được Tướng Cao Tiến Phiếm,
thay Đặng Kháng thì xây dựng xong Võ Mai Nhẫn...
Khi Vịnh lên Tổng cục trưởng TC 2 liền bàn với Cao Tiến Phiếm đưa
Trung, Kháng, trở về những vị trí quan trọng ở BQP vừa thể hiện tình
nghĩa với các đàn anh, vừa tạo nanh vuốt hầu thực hiện mưu đồ chính trị.
Phiếm vì món nợ trước đây mà giúp Vịnh được nhiều việc, đặc biệt sự
thành công trong lĩnh vực ma-phia chính trị.
2- Là con nuôi và con rể của các Tướng Lê Đức Anh, Đặng Vũ Chính, có
thể nói, không có Vũ Chính thì không có Chí Vịnh mà không có Chí Vịnh
thì cũng không thể có Vũ Chính (Vũ Chính lên được Tổng cục trưởng là nhờ
vào vận động bằng tiền, bằng gái và sự dàn dựng, lừa lọc của Chí Vịnh
và G7).
3- Các chương trình mua sắm vũ khí, trang thiết bị cho Bộ Quốc Phòng
đều được ghi là công của Vịnh. Mặc dù toàn bộ các khí tài này đều không
đạt chất lượng và giá lại cao gấp nhiều lần nếu qua mua bán chính thức.
Đây là một trò lừa đảo, lưu manh chính trị tập thể, để củng cố vững chắc
vị trí phe nhóm và chính sách gia đình trị của bố con Vũ Chính - Chí
Vịnh tại TC 2.
5- Trên cương vị lãnh đạo TC 2, Vịnh có quyền thế, phương tiện,
điều kiện tiếp cận để mua chuộc hoặc khuynh đảo các cán bộ cao cấp của
quân đội và Nhà Nước.
6- Trong số con ông cháu cha và bạn bè, thân hữu được Vịnh tuyển vào
TC2 vào những năm 93, 94, 95 và 96 đa số không qua một ngày làm lính,
không được học tập bản chất truyền thống oai hùng của quân đội mà được
đặc cách đeo quân hàm thiếu tá, trung tá, và có trường hợp là thượng tá.
Như vậy Vịnh vừa ban ân bố đức cho gia đình đồng bọn, đồng thời mua
chuộc sự phục tùng tuyệt đối của đám bộ hạ. Qua đó chúng ta thừa hiểu là
Vịnh đã thao túng, điều tiết được các quan lớn ở Cục cán bộ, Cục quân
lực và Tổng cục chính trị như thế nào!
Từ các vấn đề nêu trên, đề nghị Bộ Chính trị, Ban Tổ Chức TW, Bộ Quốc Phòng, Quân Ủy TW.
1. Hãy loại bỏ tên trùm lưu manh, tham nhũng đầu sỏ, sâu dân mọt
nước, tên tội phạm hình sự và chính trị nguy hiểm Nguyễn Chí Vịnh ra
khỏi đảng Cộng Sản và Quân Đội Nhân Dân Việt Nam.
2. Không cho phép tình báo quân đội TC2 được làm kinh tế, được thành
lập doanh nghiệp “Vỏ Bọc” hoặc “Bình Phong” để hoạt động nghiệp vụ tình
báo, không được lạm dụng cài cắm người vào các tổ chức, các công ty dân
sự một cách tràn lan, không cần thiết làm tốn kém ngân sách Nhà Nước.
3. Đất nước Việt Nam có dân tộc Việt Nam anh hùng, có đảng Cộng Sản
lãnh đạo vững mạnh, có Hiến Pháp... có đủ các cơ quan nghiệp vụ chuyên
an lãnh thổ trong Bộ Quốc Phòng cũng như trong Bộ Công An.
Bán nước Nguyễn Chí Vịnh |
TC2 là một tổ chức đứng trên luật pháp, đứng trên mọi cơ quan quyền
lực Quốc Gia để lũng đoạn đất nước nhằm phục vụ thiểu số cá nhân vụ lợi,
vì vậy chúng tôi, đại diện một số cán bộ, chiến sĩ từng nằm gai nếm mật
của ngành tình báo xin kiến nghị Bộ Chính Trị, Ban Bí Thư, Ban Chấp
Hành TW, Ban Tổ Chức TW hãy giải thể TC2 và trả về vị trí Cục 2 thuộc Bộ
Tổng Tham Mưu Bộ Quốc Phòng như trước đây. Cũng cần biết Cục 2 đã từng
góp phần không nhỏ trong sự nghiệp bách chiến bách thắng của Quân Đội
Nhân Dân Việt Nam
4. Sau đại hội, yêu cầu Quân Ủy TW tổ chức lại quân đội cho vững
mạnh, trước hết là chấn chỉnh Cục 2 chọn người hiền tài phục vụ cho đất
nước vì tình báo là ngành chịu nhiều hy sinh gian khổ nhất mà cứu cánh
là để Tổ Quốc quyết sinh.
Các chiến sĩ tình báo là những anh hùng vô danh, sống trong bóng tối
và chết trong bóng tối, quân hàm không mang mà nhiều khi quân lương cũng
không hưởng, lòng dũng cảm hy sinh vì nhiệm vụ đặt trên tình yêu Tổ
Quốc nồng nàn và vô điều kiện!
*Chú thích: (1) G7 là nhóm thư ký quyền thế của Bộ, và các Thứ
trưởng, Cục Trưởng thuộc các đơn vị Bộ Quốc Phòng.(*)(tức người nhà của
Đại Tướng Võ Nguyên Giáp)” [2].
Qua những gì được biết qua con người thực của Nguyễn Chí Vịnh và cả
những gì tác giả Võ Đồng Đội viết thì đúng là Vịnh là một tên: bất tài,
tham nhũng, trộm cắp bà lưu manh vv… Ngoài ra những người thuộc phe Võ
Nguyên Giáp cũng đã chỉ rõ tại đại hội VII (1991) thì Võ Nguyên Giáp bị
cáo buộc là làm gián điệp, nhưng lần này là cho “đế quốc Mỹ” qua vụ án
“Năm Châu, Sáu Sứ”… và đích thân Lê Đức Anh chỉ thị tổng cục 2 bao vậy,
cô lập ông ta để điều tra. Sau đó, Võ Nguyên Giáp đã bị Nguyễn Chí Vinh
hạ nhục qua cái gọi là “vụ Án Siêu Nghiêm Trọng” gọi tắt là T4… Nguyễn
Chí Vịnh đã cho người đi kháp các quân khu để thuyết trình về tội ác
phản quốc của Võ Nguyên Giáp…
Nô tài cho Tàu – Nguyễn Chí Vịnh (Ảnh: Website của đồng chí X).
II. Tên bán nước và gián điệp cho Tàu:
Nguyễn Chí Vịnh là bán nước nhưng ngoài ra có nhiều bằng chứng cho thấy
hắn còn là một tên gián điệp cho Tàu. Trong khuôn khổ bài viết này sẽ
chứng minh những điều đó là sự thật.
Vịnh và đàn anh Trung Cộng
|
Thứ nhất, Bài báo trên báo Lao Động của nhà cầm quyền cộng sản viết về Vịnh như sau: “Khi
tiếp xúc với báo chí Trung Quốc nhân dịp đến Trung Quốc tiến hành đối
thoại chiến lược quốc phòng lần thứ tư, Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam
Nguyễn Chí Vịnh nhấn mạnh: Việt Nam theo đuổi và thực hiện nguyên tắc
độc lập tự chủ, không bao giờ liên minh với một nước khác để chống lại
nước thứ ba”. Qua đây chúng ta thấy điều gì? Đó là Vịnh là một kẻ
bán nước. Tại sao một nước yếu về mọi mặt như Việt Nam lại không chịu
liên minh với Mỹ, Nhật vv... để chống Tàu?. Chỉ có một lý do chính đó
khi đến Tàu, Vịnh phải vút đuôi Tàu như một tên nô tài hèn và thẳng
thừng nói “không chống bên thứ 3” mà ở đây chính là Trung Cộng. [3]
Cũng Theo trang tin tức của Trung Cộng “world.huanqiu.com” thì Nguyễn Chí Vịnh cũng cho rằng: “Việt
Nam đã quyết định tham gia vào các hoạt động gìn giữ hòa bình Quốc tế,
đã đề nghị Trung Quốc đến Việt Nam để tham gia vào các hoạt động gìn giữ
hòa bình và giúp đỡ” [4].
Thế nào là cái gọi “Đề nghị Trung Quốc vào Việt nam tham gia gìn giữ hòa
bình”? Đó chính là một tuyên bố: Rước voi về giày mả tổ của cộng sản
Việt Nam!.
Cũng vì thế mà tướng cộng sản đã vạch mặt Vịnh rất rõ ràng
Thứ hai, Ngày 23/07/2010, diễn ra sự kiện “Đa phương hóa
Biển Đông” và sau đó giới báo chí của nhà cầm quyền cộng sản cả nước đã
hoàn toàn im lặng, chứng tỏ rằng đã có sự liên minh chính thức giữa
Nguyễn Chí Vịnh với Nguyễn Phú Trọng và Tô Huy Rứa.Sau Khi Nguyễn Chí
Vịnh dự cuộc đối thoại cấp cao quốc phòng Việt – Mỹ ngày 17-8 thì Vịnh
đã vội thanh minh, thanh nga với Tàu đại ý là: Quan hệ Việt – Mỹ chỉ là
bình thường, không có chiều sâu. Khẳng định trước sau như một, quan hệ
với Trung cộng mới là một quan hệ bạn hữu chiến lược. Chỉ Bộ quốc phòng
có quyền thông tin các vấn đề liên quan tới quân sự. Đó chính là thông
điệp bán nước cho Tàu của Vịnh và bộ sậu cộng sản Việt Nam.
Nguyễn Chí Vịnh và quan thầy Trung Cộng |
Để chứng minh cho hành động là tay sai cho Tàu, Hãy nghe bài phỏng vấn
của phóng viên Gia Minh với ông Dương Danh Dy để hiểu thêm điều này:
Ngoài ra, theo nhà báo Chu Húc Hiếu của tờ Hoàn Cầu Thời Báo (Báo của
trung ương đảng cộng sản Trung cộng) cho loan tải cũng chứng tỏ Nguyễn
Chí Vịnh là một tay sai bán nước khi tiếp xúc với Thích Kiến Quốc: “Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam Nguyễn Chí Vịnh, tiếp nhận đề nghị:
‒ Trung Quốc ˗ Việt Nam không thể tranh chấp lãnh thổ mãi, cần giải
quyết đừng để chậm trễ, tránh các nước khác chống lại lập luận đơn
phương của Trung Quốc!
Trước đó hai ngày (06/6), Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam Nguyễn Chí
Vịnh được giới truyền thông Bắc Kinh phỏng vấn và ông ta cho biết:
‒ Chính sách đối ngoại của Việt Nam rất chú y sự ưu tiên hàng đầu dành cho Trung Quốc.
Nguyễn Chí Vịnh còn công bố rằng:
‒ Việt Nam ˗ Trung Quốc, Hoa Kỳ, Nga, Ấn Độ, EU
và các nước ASEAN đã đưa ra một hợp tác quân sự, và thậm chí cả Cu ba
xa xôi, ưu đãi cho Việt Nam. Tuy nhiên chính sách đối ngoại vẫn xem
Trung Quốc là ưu tiên hàng đầu.
Nguyễn Chí Vịnh chỉ ra rằng:
‒ Việt Nam và Trung Quốc là một đối tác chiến lược toàn diện, về Quốc
phòng tốt nhất. Ông giới thiệu sự hợp tác của Hải quân giữa Việt Nam
với Trung Quốc trong những năm gần đây đã có những bước nhảy vọt và phát
triển biên giới của hai nước để thực hiện một hợp tác toàn diện và
thiết thực.
Trong buổi đối thoại, Tư vấn chiến lược Nguyễn Chí Vịnh tin tưởng
Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc điều hợp Quốc phòng tốt.”.
Thứ ba, Để chứng tỏ bàn tay gián điệp tay sai cho Tàu bán
nước của Nguyễn Chí Vịnh thì tác giả Huỳnh Tâm có một bài viết dài về
Vịnh có tựa đề “Hậu duệ thái thú Hồ Chí Minh”, Xin trích một số ý quan trọng trong bài viết của tác giả Huỳnh Tâm như sau về Vịnh:
“Ngày 06 tháng 6/2013. Phó Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Nguyễn Chí
Vịnh thay mặt đảng CSVN đi xứ Bắc triều báo cáo tình hình quân sự Việt
Nam, đồng thời chấp nhận lời mời của Mạng Lưới Toàn Cầu, tổ chức họp
báo. Giới báo chí thừa biết kẻ đứng sau lưng truyền thông Tân Hoa Xã là
một bộ phận của tình báo Hoa Nam, họ đang muốn chuyển tải tin nóng trong
ngày, và giới thiệu Nguyễn Chí Vịnh làm quen với báo chí Bắc Kinh. Tại
buổi họp báo, ông Vịnh phát biểu trơn tru bài học vỡ lòng:
‒ Việt Nam và Trung Quốc là láng giềng gần gũi, nhưng trong những năm
gần đây vấn đề biển Nam Trung Quốc đã gây căng thẳng giữa hai quốc gia.
Nay tuyệt nhiên vô căn cứ có một số nhà bình luận quân sự, phân tích
cho rằng: “Việt Nam đang tìm cách hợp tác với ASEAN chống lại Trung
Quốc”.
Lời phát biểu của Vịnh không phù hợp với thời sự quốc tế, nhưng mang
tính kích động giới báo chí Bắc Kinh. Ông Vịnh đã vôi tự đánh bóng thân
phận trong vai trò nhân viên tình báo Hoa Nam, tuy nhiên ông biết thân
phận CSVN chư hầu, luôn mồm khẳng định “CSVN không chệch hướng tư tưởng
Mao”. Ông hy vọng triều đình Bắc Kinh chiếu cố đề bạt thăng quan tiến
chức, ban cho ông cái ghế cao nhất của quân đội Việt Nam, ghế Bộ Trưởng
Quốc Phòng Việt Nam. Cũng nên chú ý Nguyễn Chí Vịnh là nhân vật số 2
trong phái đoàn đảng CSVN đến Bắc Kinh. Nguyễn Chí Vịnh và ông Trương
Tấn Sang được hưởng qui định truyền thông trên đất CS Mao…
…Ông Nguyễn Chí Vịnh phát biểu tiếp:
‒ Để hiểu được, người quân sự cần nhận thức, Việt Nam liên minh với
Trung Quốc sẽ không đấu tranh với các nước thứ ba, các nước nhỏ cần liên
minh với nước lớn để chống lại một lực lượng thứ ba (những người dân
chủ Việt Nam), bằng không khác nào tự tử…..
….Nguyễn Chí Vịnh còn phát biểu trước giới truyền thông nhà nước Trung Quốc rằng:
‒ Việt Nam thực hiện hợp tác, hữu nghị với Trung Quốc không bao giờ
gây tổn hại cho các quốc gia khác, và không lo ngại khi Hoa Kỳ trở lại
châu Á.
Nguyễn Chí Vịnh càng khoác lác, càng chứng tỏ làm thân con chư hầu trung thành tuyệt đối:
‒ Bạn có thể cần một ngày để đánh giá tác động của Hoa Kỳ, khi Hoa Kỳ
cảm thấy cần thiết mới trở lại châu Á, người Việt Nam không có lý do gì
để phản đối. Nếu tác động bất lợi chiến lược khu vực châu Á. Việt Nam
kiên quyết phản đối, và thực hiện các hoạt động dựa trên luật pháp Quốc
tế. Việt Nam tin rằng, nếu Hoa Kỳ trở lại châu Á, mang lại hòa bình cho
khu vực đương nhiên không trở ngại bang giao (1).
Ký giả Từ Lộ Minh (徐璐明) thở dài thành lời:
‒ Nếu, ông giời đánh không chết một tên Việt gian Nguyễn Chí Vịnh, để
y sống một ngày, ắt nhiên đất nước này không hạnh phúc, và sự độc lập
chủ quyền của dân tộc Việt Nam không bao giờ yên, bởi bản thân của
Nguyễn Chí Vịnh đã là Hoa Nam trong lòng đảng CS Việt Nam.
Một lần nữa ông Vịnh khoác lác, không ngại giới truyền thông Trung
Quốc tung ra mọi sự thật con cờ của Bắc Kinh, tuy nhiên ông Vịnh phải có
ô dù nhà cầm quyền Trung Cộng mới mạnh miệng nói rằng:
‒ Tôi đã là người của Tổ quốc thứ hai (Trung Quốc) xuất thân từ Học
Viện Võ Bị Hoàng Phố Côn Minh và Học Viện Chính Trị Nam Ninh. Cho nên
tôi phải ứng xử theo chỉ đạo…!
Ký giả Từ Lộ Minh sững sờ:
‒ Cảm ơn ông Nguyễn Chí Vịnh đã cho biết những yếu tố thân phận rất thú vị và giá trị.
Lúc 07: 02 (giờ Bắc Kinh), ngày 07/06/2013, tại Viện quân sự Bắc Kinh, Nguyễn Chí Vịnh thay mặt Trung Quốc nhấn mạng rằng:
‒ Hoa Kỳ chống lại Trung Quốc tại biển Đông không khác nào tự tử. Do
đó Việt Nam hợp tác với Trung Quốc để giải quyết tranh chấp Biển Đông
hầu tránh mọi xung đột khác.
Qua những truyên bố trên, ông Nguyễn Chí Vịnh tự xem không còn giữ
chức vụ Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam trước truyền thông báo chí Trung
Quốc. Giới báo chí Bắc Kinh có lý do để xem Nguyễn Chí Vịnh là người nhà
Hán. Từ đó và những ngày kế tiếp, trên những trang báo loan tải đơn
giản “Nguyễn Chí Vịnh”, không còn danh xưng hay quân hàm chức vụ, v.v...
[1] Ký giả Chu Húc Chu Hiếu Lôi (记者周旭朱晓磊), Biên tập Trần Vũ Kiệt (陈宇). Tin tức nguồn: 责任编辑.” [5].
Thứ tư, Vịnh ngoài bán nước còn chứng tỏ là một tên phá
hoại và gián điệp. Xin theo dõi một số dẫn chứng cụ thể từ chính cộng
sản để thấy điều đó.
Xin giới thiệu bức thư của ông Vũ Minh Trí – cán bộ quân đội cộng sản kỳ cựu về Vịnh như sau:
“TỔNG CỤC II – VÌ AI NÊN NỖI?
Vũ minh Trí
Tôi có hơn 21 tuổi quân, 18 tuổi đảng, hơn 10 năm làm việc tại Tổng
cục II – Bộ quốc phòng, đã suy giảm nghiêm trọng niềm tin vào nhiều cấp
lãnh đạo, chỉ huy nhưng vẫn viết bài này vì hai lý do chính:
1/ Để thấy hết thực trạng Tổng cục II và căn nguyên của nó, cần cả
một quá trình tìm hiểu khách quan, sâu rộng của nhiều cơ quan của quân
đội, đảng, Nhà nước song các cơ quan ấy không thể hoàn thành nhiệm vụ
nếu không lấy dân làm gốc, không dựa vào đông đảo cán bộ, đảng viên,
quần chúng, nhất là số đã và đang công tác ở Tổng cục II.
2/ Thực trạng Tổng cục II cho thấy quân đội ta, đảng ta, Nhà nước ta
đang gặp phải hiểm họa vô cùng to lớn ngay từ bên trong, ngay ở bên
trên; là người đã nhiều lần tuyên thệ trước Quân kỳ, đảng kỳ, Quốc kỳ
thì phải ra sức góp phần giúp Quân đội, giúp đảng, giúp Nhà nước chống
lại hiểm họa “tự diễn biến” ấy chứ không được hèn nhát, buông xuôi.
“Một cây làm chẳng nên non – Ba cây chụm lại nên hòn núi cao”. Mong
sao ngoài các trang viết này, các ý kiến sẽ có thêm nhiều trang viết
khác, nhiều ý kiến khác tới được với người có trách nhiệm và được sử
dụng đứng đắn, có kết quả!
Thời gian gần đây, ngay trong Tổng cục II có nhiều ý kiến cho rằng
Tổng cục II đang ở vào tình trạng khủng hoảng trầm trọng và toàn diện về
lý luận, tư duy nghiệp vụ, phương châm, phương pháp, thủ đoạn, nề nếp,
chế độ công tác, tổ chức lực lượng… Một số ý kiến khẳng định ở Tổng cục
II, việc “lưu manh hóa”, “ngu hóa” Đội ngũ cán bộ khá triệt để, khiến
Tổng cục II chẳng những không xứng là tai tỏ, mắt sáng của quân đội, của
đảng mà xét trên một số khía cạnh còn có vai trò như một khối u ác
tính, trực tiếp đe dọa sự ổn định, đoàn kết, nhất trí trong quân đội,
trong đảng. Bằng trải nghiệm 10 năm ở vị trí công tác xác thực. Theo tôi
thì Tổng cục II rơi vào tình trạng hiện nay là chủ yếu và trước hết là
do trong 10-15 năm trở lại đây, những kẻ yếu kém cả về phẩm chất lẫn
năng lực đã cấu kết nhau, chui được vào, leo được lên nắm được hết vị
trí chủ trì, chủ chốt của Tổng cục II và lợi dụng tính chất hết sức
chuyên biệt của tình báo để mưu cầu lợi ích riêng bất chính. Vì lợi ích
riêng bất chính đó chúng sẵn sàng làm việc phi nghĩa, phi pháp, sẵn sàng
chà đạp lên lợi ích của cách mạng, của dân tộc. Hiện chúng trở thành
thù trong, còn nguy hiểm gấp mấy lần giặc ngoài. Với chúng, không thể
phê bình mà phải quét sạch, cắt bỏ, diệt trừ.
Từ cái “MẦM KẾT TINH “
Chỉ một kẻ xấu không thể làm tê liệt, lũng đoạn hầu hết tổ chức đảng,
hầu hết cơ quan chính quyền của một ngành lớn, có truyền thống lâu dài
và khá vẻ vang. Một mạng lưới sâu rộng gồm nhiều kẻ xấu cấu kết chặt chẽ
với nhau mới làm được việc ấy. Nhưng để có một mạng lưới như vậy thì
lúc đầu phải có kẻ làm “MẦM KẾT TINH”. Ở Tổng cục II, kẻ đó là Nguyễn
chí Vịnh. Nguyễn chí Vịnh có xuất thân rất tốt, có tư cách tốt nhưng khi
đi học lại không phải là trò ngoan. Người Việt duy tình, có vuốt mặt
cũng nể mũi vậy mà Nguyễn chí Vịnh – con một nhà lãnh đạo lừng danh của
quân đội ta, đảng ta – vẫn bị đuổi khỏi Trường đại học kỹ thuật quân sự
vì vi phạm kỷ luật. Các vụ việc vi phạm kỷ luật của Nguyễn chí Vịnh có
nhiều người biết rõ và còn được kể lại mãi song hình như chẳng có ảnh
hưởng gì tới sự thăng tiến của Nguyễn chí Vịnh, khác hẳn trường hợp phó
tổng cục trương Tổng cục du lịch Nguyễn quốc Kỳ.
Về chính trị cách mạng và nghiệp vụ tình báo cách mạng, Nguyễn chí
Vịnh không giỏi song nhờ hoạt ngôn nên được nhiều người lầm tưởng là
giỏi. Có rất nhiều cách để xác nhận điều này; cho Nguyễn chí Vịnh làm
bài kiểm tra, đọc các nghị quyết, kế hoạch công tác, công trình, đề tài
nghiên cứu khoa học, luận án, luận văn … mà Nguyễn chí Vịnh là tác giả,
đồng tác giả, chủ biên, chủ nhiệm; đọc các bản ghi lại bài nói của
Nguyễn chí Vịnh; đánh giá một cách khách quan, chặt chẽ kết quả và hiệu
quả công tác của Tổng cục II trong những năm dưới quyền Nguyễn chí Vịnh…
Nhiều năm qua, Nguyễn chí Vịnh duy trì được vị thế “chủ trò.” ở Tổng
cục II vì có sự vượt trội về xuất thân, quan hệ, tư chất … và đặc biệt
là vì rất giỏi khống chế cấp dưới, o bế, mua chuộc cấp trên, thâu tóm
quyền lực.
Với cấp dưới, Nguyên chí Vịnh khống chế bằng quyền lợi như cho chức
quyền, bổng lộc, nhận người thân vào làm việc trong ngành kết hợp với đe
dọa, truy bức (nếu cần)… Các phần sau sẽ trình bày rõ hơn, cụ thể hơn
về điều này.
Với cấp trên (bao gồm cấp trên trực tiếp, cấp trên không trực tiếp và
cơ quan chức năng của cấp trên), Nguyễn chí Vịnh thường dùng câc thủ
đoạn bắc cầu từ quan hệ cũ sang quan hệ mới, thêm thắt, sử dụng tin tức,
tài liệu để hù dọa những nguy cơ đối với nội bộ, nội địa và đối với bản
thân cấp trên, dùng lợi ích (chủ yếu là lợi ích cá nhân, gia đình) để
tiếp cận, mua chuộc, dùng tỳ vết để đe nẹt, khống chế … Ví dụ:
1- Tổng cục II chỉ là đơn vị trực thuộc Bộ quốc phòng, đảng ủy Tổng
cục II chỉ là một đảng ủy trực thuộc đảng ủy quân sự trung ương vậy mà
đầu năm 2008, lãnh đạo, chỉ huy Tổng cục II đã làm một việc chắc chưa hề
có tiền lệ với các bộ, ngành,tỉnh, thành là sau Hội nghị trung ương,
mời các ủy viên trung ương tới dự tiệc chiêu đãi;
2- Thời gian qua, Tổng cục II đã bỏ qua tiêu chuẩn, thu hút, tiếp
nhận con cháu rất nhiều cán bộ cấp cao của quân đội, đảng, Nhà nước như
Lê đức Anh, Lê văn Dũng, Phùng khắc Đăng, Nguyễn huy Hiệu, Vũ Tuyên
Hoàng, Bùi văn Huấn, Nông đức Mạnh, Phạm hồng Lợi, Cao tiến Phiếm,
Nguyễn Hồng Quân, Phạm văn Trà, Đỗ quang Trung… Vào đào tạo ở Học viện
khoa học quân sự, làm việc trong Tổng cục II (việc mà thời trước hầu như
không có), biến Học viện khoa học thành tụ điểm xấu (năm 2004, một học
viên là cháu ruột Bộ trưởng Bộ nội vụ Đỗ quang Trung đã tự tử vì vay
nặng lãi cử một học viên khác là con chính ủy Học viện kỹ thuật quân sự
Hoàng khánh Hưng, không thể trả).
1/ Gần đây Nguyễn chí Vịnh giao cho một cơ quan trực thuộc tổng cục
tưởng Tổng cục II nhiệm vụ tổ chức thu thập thông tin, lập hồ sơ về
nhiều cán bộ cấp cao ngoài Tổng cục II trong khi Tổng cục II không hề có
chức năng, nhiệm vụ bảo vệ an ninh, bảo vệ chính trị nội bộ, thanh tra,
kiểm tra đảng đối với các tổ chức, cá nhân bên ngoài Tổng cục II.
2/ Cuối tháng 10 – 2008, Nguyễn chí Vịnh lấy cớ ngày thành lập Tổng
cục II để mời trung tướng, tư lệnh Quân khu II Đỗ bá Tỵ và các cán bộ
lãnh đạo, chỉ huy khác của Quân khu II tới dự tiệc tại trụ sở Tổng cục
II; một số cán bộ Tổng cục II khẳng định việc làm này là để đón trước
khả năng trung tướng Đỗ bá Tỵ lên làm Tổng tham mưu trưởng … Không phải
ngẫu nhiên mà Tổng cục II có nhiều ý kiến cho rằng những năm qua, Nguyễn
chí Vịnh đã “qua mặt”, đã “lừa.” được hầu hết lãnh đạo cấp cao của Quân
đội, đảng, Nhà nước, thậm chí “bỏ túi.” Được các vị Lê đức Anh, Nông
đức Mạnh, Phạm văn Trà, Lê văn Dũng, Nguyễn huy Hiệu, Phạm văn Long …
Một số người còn ở Tổng cục II, Nguyễn chí Vịnh đã một tay che lấp cả
bầu trời, khiến người ta không còn nhìn thấy ánh sáng đạo đức, ánh sáng
văn minh của đảng, của Bác Hồ.
Nguyễn chí Vịnh đặc biệt thu tóm hết quyền lực về tay mình. Việc
Nguyễn chí Vịnh cố giữ cả hai vị trí Tổng cục trưởng và Bí thư đảng ủy
tổng cục, khiến Tổng cục II trở thành đầu mối cuối cùng trực thuộc Bộ
Quốc phòng thực hiện chế độ chính ủy, chính trị viên gắn với chế độ một
người chỉ huy theo quy định (tới tháng 9-2008 mới có chính ủy), việc
2006 Bộ tham mưu Tổng cục II được thành lập song tới nay tất cả các cơ
quan tham mưu - chỉ đạo về nghiệp vụ tình báo (gồm Cục 71 và các phòng
72,73 B,C,E) vẫn trực thuộc Nguyễn chí Vịnh, nằm ngoài Bộ tham mưu, việc
Nguyễn chí Vịnh tự tiện sửa tên gọi “Ban chỉ đạo điệp báo tổng cục” (mà
Nguyễn chí Vịnh là trưởng ban), việc Nguyễn chí Vịnh trực tiếp nắm tất
cả các mặt hoạt động, công tác hoạt động quan trọng nhất của Tổng cục II
mà không giao cho các cấp phó cho thấy rõ điều đó. Hệ quả mà lâu nay
lãnh đạo tập thể ở Tổng cục II chỉ còn là hình thức, “Ban chỉ đạo điệp
báo tổng cục.” đã trở thành một nhóm siêu quyền lực, đứng trên đảng ủy,
Thường vụ đảng ủy tổng cục và trên thực tế, cả Tổng cục II lẫn các điệp
báo của Tổng cục II đều không có tham mưu trưởng đúng như chức trách,
nhiệm vụ của chức danh này…
…Nay đang ở trong tình trạng khủng hoảng trầm trọng và toàn diện,
đang bị chuyển hóa thành khối u ác trong lòng quân đội, trong lòng đảng,
ít nhiều phát tác tới bộ óc của quân đội, của đảng thì rõ ràng tình báo
chiến lược về quân sự cần được mau chóng quét sạch, cắt bỏ, diệt trừ
tận gốc những mạng lưới xấu xa, cần được mau chóng thay máu triệt để để
trước hết là trong sạch về chính trị, sau đó là khỏe mạnh về nghiệp vụ
chứ không phải thay màu da trên xác chết, duy trì một Tổng cục II của
Nguyễn chí Vịnh mà không có Nguyễn chí Vịnh. Đó là kết luận của bài viết
này.
Hà Nội ngày 16-12-2008
Vũ minh Trí
Địa chỉ: Phòng 1302- nhà HH1 – Khu đô thị Yên Hòa
Phường Yên Hòa – quận Cầu Giấy – TP Hà Nội
ĐT: 0422.121.073 - ĐTDĐ: 090.216.3633.
Bức thư rất dài nên mời bạn đọc có thể xem nguyên văn tại website của chính những Hồng Vệ Binh cộng sản dựng nên: [6].
Cũng chính vì vậy ông Giáp đã có bức thư trả lời về Vịnh như sau:
Thư ông Giáp tố cáo Vịnh
Thứ năm, tội ác của Vịnh còn được nêu trong bức thư khác của nhiều quan chức cộng sản đối với Vịnh.
“CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
Hà Nội, ngày… tháng… năm 2010
Kính gửi:
- ĐỒNG CHÍ NÔNG ĐỨC MẠNH TỔNG BÍ THƯ KIÊM BÍ THƯ ĐẢNG ỦY QUÂN SỰ TRUNG ƯƠNG
- ĐỒNG CHÍ NGUYỄN MINH TRIẾT CHỦ TỊCH NƯỚC
- ĐỒNG CHÍ NGUYỄN TẤN DŨNG THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ
- ĐỒNG CHÍ TRƯƠNG TẤN SANG THƯỜNG TRỰC BAN BÍ THƯ TRUNG ƯƠNG
- ĐỒNG CHÍ TRƯƠNG VĨNH TRỌNG PHÓ THỦ TƯỚNG, PHÓ BAN THƯỜNG TRỰC CHỐNG THAM NHŨNG TRUNG ƯƠNG
- ĐỒNG CHÍ HỒ ĐỨC VIỆT TRƯỞNG BAN TỔ CHỨC TRUNG ƯƠNG
- ĐỒNG CHÍ NGUYỄN VĂN CHI CHỦ NHIỆM ỦY BAN KIỂM TRA TRUNG ƯƠNG
- ĐỒNG CHÍ PHÙNG QUANG THANH PHÓ BÍ THƯ đảng ỦY QUÂN SỰ TRUNG ƯƠNG, BỘ TRƯỞNG BỘ QUỐC PHÒNG
- ĐỒNG CHÍ LÊ VĂN DŨNG CHỦ NHIỆM TỔNG CỤC CHÍNH TRỊ
Cùng với dư luận rộng rãi, chính đáng của cán bộ, đảng viên nhân dân,
cựu chiến binh trong cả nước, chúng tôi những tướng lĩnh sĩ quan cao
cấp Quân đội Nhân dân Việt Nam hết sức bất bình trước việc Bộ quốc phòng
kỷ luật tước quân hàm sĩ quan trung tá Vũ Minh Trí, đảng ủy Tổng cục II
khai trừ đảng tịch Vũ Minh Trí về tội tố cáo Tổng cục II và cá nhân
Nguyễn Chí Vịnh.
Đây là một việc làm khuất tất, lẫn lộn công tội. Người có công đem ra
trị tội, ngược lại kẻ có tội lại được tâng công: Tặng thưởng huân
chương, thăng hàm trung tướng, đề bạt lên Thứ trưởng quốc phòng.
Vì công lý, vì danh dự và sự trong sạch của Quân đội Việt Nam anh
hùng và của hàng ngũ tướng lĩnh quân đội, chúng tôi khẩn thiết trình lên
các đồng chí, những người có trách nhiệm cao nhất 2 kiến nghị dưới đây:
Thư ngày 10.6.2009 của đại tướng Võ Nguyên Giáp
gửi Bộ chính trị và Ban bí thư Trung ương.
1. Trên cơ sở những hồ sơ mà trước đây Thượng tướng Nam Khánh cùng
một số tướng lĩnh đã phát hiện những sai lầm, tiêu cực của Tổng cục II
và Nguyễn Chí Vịnh cùng với những phát hiện gần đây của Trung tá Vũ Minh
Trí (người trong cuộc) những ý kiến đóng góp của Đại tướng Võ Nguyên
Giáp và nhiều lão thành cách mạng, nhiều tướng lĩnh.
Đề nghị các đồng chí nghiêm túc xem xét và giải quyết khẩn trương,
sòng phẳng, triệt để các vụ tiêu cực đã và đang xảy ra ở Tổng cục II,
không để kéo dài sang nhiệm kỳ đại hội lần thứ 11.
2. Đối với cá nhân Nguyễn Chí Vịnh, người chịu trách nhiệm lớn nhất
về các sai phạm của Tổng Cục II. Ngoài ra Nguyễn Chí Vịnh còn lợi dụng
chức quyền chèn ép người này, ban ơn người khác trong đề bạt sử dụng cán
bộ nhân viên lợi dụng tính chất đặc thù của hoạt động tình báo để nhập
nhèm trong chi tiêu ngân sách. Một mình chiếm dụng tới 7 ngôi nhà (đã
bán 2) còn 5: Biệt thự Cống Chèm; nhà 27 Nam Tràng – Trúc Bạch, nhà 25
Nguyễn Khắc Hiếu – Trúc Bạch; Nhà 1AC16 Mỹ Đình I, căn hộ The Garden Hà
Nội, 300m2 đất hồ sen Nhật Lân, 2ha đất Làng Hòa Lạc, 7000m2 đất ở Viên
Chăn Lào (Mua 2,1 triệu USD bán 3,7 triệu); 3000m2 đất Viên Chăn (Mua
500.000 USD bán 1,5 triệu). Hai vợ chồng sử dụng 2 chiếc xe đắt tiền BMW
– X5, mỗi chiếc trị giá 175.000 USD tương đương 3,5 tỷ đồng Việt Nam.
Những sai phạm nói trên cùng với Bản lý lịch bất hảo những năm đi đào
tạo sĩ quan tại Học viện Kỹ thuật Quân sự và trường Sĩ quan Thông tin,
Nguyễn Chí Vịnh đã cầm đầu một nhóm sinh viên xấu phá kho Học viện Kỹ
thuật lấy cắp quân trang đưa ra ngoài bán tiêu sài, nhậu nhẹt trai gái,
bị nhà trường đuổi học.
Rõ ràng Nguyễn Chí Vịnh không đủ tư cách là một đảng viên, không xứng
đáng là một sĩ quan cấp úy huống hồ lại vùn vụt leo lên đến trung tướng
và biết đâu lại sắp lên thượng tướng và đang ngồi nhầm vào một trong ba
chiếc ghế cao nhất của Bộ quốc phòng.
Không thể để một con người xấu xa, thâm hiểm như vậy ngồi trên đầu
trên cổ hàng ngày hàng vạn tướng lĩnh, sĩ quan quân đội Việt Nam anh
hùng và làm ô nhục danh dự đội ngũ tướng lĩnh Quân đội.
Với Nguyễn Chí Vịnh trước mắt đề nghị đình chỉ công tác.
- Không được cơ cấu vào đại biểu đi dự Đại hội đảng toàn quân, toàn
quốc và vào danh sách bầu cử Ban chấp hành Trung ương khóa 11.
- Không để làm thứ trưởng quốc phòng, bố trí một chức danh khác không dính đến chỉ huy lãnh đạo.
Xin chân thành cám ơn và chờ đợi sự công tâm và tinh thần kiên quyết của các đồng chí.
Mong sao đừng để ung nhọt nói trên tiếp tục là một thách thức lớn đối
với dư luận rộng rãi và chính đáng trong đảng trong nhân dân, trong cán
bộ chiến sĩ quân đội nhân dân Việt Nam.
Các tướng lĩnh sĩ quan cao cấp, lão thành cách mạng đồng ký tên.
DANH SÁCH TƯỚNG LĨNH, SĨ QUAN CAO CẤP THAM GIA KIẾN NGHỊ
Bản chụp chữ ký của thượng tướng Nguyễn Nam Khánh và những lời ghi thêm vào bản kiến nghị.
Thượng tướng Nguyễn Nam Khánh, nguyên ủy viên Trung ương đảng, nguyên Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị.
Trung tướng Nguyễn Quốc Thước, nguyên ủy viên Trung ương đảng, nguyên
tư lệnh Quân khu 4, nguyên Phó Chủ tịch Hội Cựu Chiến Binh Trung ương.
Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, lão thành cách mạng, nguyên ủy viên
Trung ương đảng, nguyên Chính ủy QK4, nguyên đại sứ Việt Nam tại Trung
Quốc.
Trung tướng Lê Hữu Đức, nguyên phó tư lệnh Quân khu; nguyên Cục trưởng Cục Tác chiến – Bộ Tổng tham mưu.
Trung tướng Nguyễn Xuân Mậu, lão thành cách mạng, nguyên Chính ủy
Phòng không - Không quân; nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra đảng ủy
Quân sự Trung ương.
Trung tướng Nguyễn Huân, nguyên Phó Chánh án Tòa án Trung ương, kiêm Chánh án Toàn án quân sự Trung ương.
Thiếu tướng Huỳnh Đắc Hương, lão thành cách mạng, nguyên thứ trưởng
Bộ Lao động - Thương binh - Xã hội; nguyên Chính ủy kiêm Tư lệnh quân
tình nguyện Việt Nam tại Lào.
Thiếu tướng Trần Kinh Chi, lão thành cách mạng, nguyên Cục trưởng an
ninh Tổng cục Chính trị, nguyên tư lệnh bảo vệ lăng Chủ tịch Hồ Chí
Minh.
Thiếu tướng Vũ Thắng, cán bộ tiền khởi nghĩa, nguyên Phó Cục trưởng Cục tình báo - Bộ Tổng tham mưu.
Thiếu tướng Nguyễn Hữu Anh, lão thành cách mạng, nguyên Cục trưởng Cục đối ngoại Bộ quốc phòng.
Thiếu tướng Trần Minh Đức, cán bộ tiền khởi nghĩa, nguyên phó Tư lệnh quân khu Trị-Thiên, Phó Viện trưởng Học viện Hậu cần.
Thiếu tướng Tô Thuận, cán bộ tiền khởi nghĩa, nguyên Phó tư lệnh – Tham mưu trưởng pháo binh.
Thiếu tướng Nguyễn Đình Yên, cán bộ tiền khởi nghĩa, nguyên Tư lệnh binh chủng công binh.
Thiếu tướng Nguyễn Mạnh Thoa.
Thiếu tướng Nguyễn Xuyên, huy hiệu 63 tuổi đảng, 85 tuổi đời.
Thiếu tướng Bùi Quý, nguyên Phó Tư lệnh Tăng thiết giáp.
Mai Vy, lão thành cách mạng, nguyên Thứ trưởng Bộ Văn hóa – Thông tin, 74 năm hoạt động cách mạng, 72 năm tuổi đảng.
Vũ Thuần, 85 tuổi, 60 năm tuổi đảng, lão thành cách mạng, Huân chương Độc lập hạng 3
Đại tá Trần Bá, CCB, 85 tuổi đời, 64 năm tuổi đảng, 46 năm tuổi quân
Đại tá Lê Hoa, Văn phòng Bộ Quốc phòng.
Đại tá Nguyễn Hữu Tài, nguyên Cục phó Cục Quân huấn Bộ Tổng tham mưu.
Đại tá Phạm Văn Hiện, lão thành cách mạng.
Đại tá Nguyễn Văn Tuyến, cán bộ tiền khởi nghĩa.
Đại tá Trần Nguyên, cán bộ tiền khởi nghĩa.
Đại tá Nguyễn Huy Văn (Kim Sơn) chiến sĩ Việt Nam giải phóng quân.
Đại tá Ngọc Tất, 85 tuổi đời, 60 năm tuổi đảng.
Đại tá Lê Văn Trọng, chiến sĩ bị tù đầy.
Lê Mai Anh, cựu chiến binh, luật gia.
Đại tá Tạ Cao Sơn.
Đại tá Trần Thế Dương.
Đại tá Lương Sĩ Pháp, nguyên phó tư lệnh Bộ tư lệnh thông tin, 80 năm tuổi đời, 63 năm tuổi đảng.
Hồ Sĩ Bằng, Huy hiệu 60 năm tuổi đảng, cán bộ tiền khởi nghĩa, 85 năm tuổi đời, 63 năm tuổi đảng.
Nguyễn Văn Bé, 86 năm tuổi đời, lão thành cách mạng tiền khởi nghĩa,
tiền bối Công an Khánh Hòa, chiến sĩ 23-10 mặt trận Nha Trang.
Lê Hữu Hà, 64 năm tuổi đảng, tư lệnh chiến dịch Tây Bắc.
Nguyễn Thị Cương, Cán bộ tiền khởi nghĩa, Huân chương Độc lập hạng Ba, 64 năm tuổi đảng
Trần Đức Quế, Chuyên viên vận tải, đã nghỉ hưu, tham gia làm giao
liên thời chống Pháp tại vùng địch chiến Hà Nội, Huân chương kháng chiến
hạng nhất.
Tạ Phan, đảng viên 50 năm tuổi đảng, nguyên phó Cục trưởng Cục xuất
bản Bộ giáo dục, chiến sỹ quyết tử 60 ngày đêm Hà Nội, Trung đội trưởng
Pháo binh C2, D6, thương binh 3/4 chống Pháp.
Nguyễn Ngọc Nam – Cựu thanh niên cứu quốc – cựu đảng viên Lao động
Việt Nam Hồ Chí Minh, cựu cán bộ các ban đảng CP38, BNNTW, BKTTW…, nhiều
huân chương huy chương kỷ niệm chống Pháp, chống Mỹ, đảng nhân dân cách
mạng Lào- Địa chỉ 160-D2 Thanh Xuân Bắc, Hà Nội” [7].
Bản chụp chữ ký của thượng tướng Nguyễn Nam Khánh và những lời ghi thêm vào bản kiến nghị.
Để tìm hiểu thêm về sự kiện này, RFA đã có 2 bài nghiên cứu về Vịnh và
những phá hoại, gián điệp cho Tàu của Vịnh. Xin tìm hiểu thêm ở hai
links dưới đây:
III. Kết luận:
Nguyễn Chí Vịnh là một tên bán nước hại dân Việt Nam chúng ta, hắn ta là
một trong những tên chủ chốt trong băng đảng bán nước cộng sản Việt
nam. Tất cả bọn chúng đều nói tiếng Việt, mang tên Việt, ăn cơm Việt
nhưng là tay sai cho giặc Tàu với cái danh “nô tài”. Hiện thân của chúng
là những tên Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống thời @. Chính vì vậy chúng ta
cần phải tiếp tục truyền tay người dân trong nước biết hết sự thật của
chúng để toàn dân đứng lên lật đổ lũ bán nước hại dân đó. Đó cũng chính
là đạo nghĩa của dân tộc Việt Nam từ ngàn đời nay mà chúng ta, những con
cháu của Trần Hưng Đạo, Hai Bà Trưng… phải tiếp bước.
12/11/2013
_______________________________
Chú thích:
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire