Một giọng ca vàng truyền cảm đầy tình tự dân tộc, không còn nữa
Viết sau ngày Duy Khánh qua đời và sửa lại nhân ngày giỗ lần thứ 2 của Duy Khánh, để thắp nén hương tưởng nhớ người nghệ sĩ tài hoa nhất của nền tân nhạc Việt Nam những thập niên 50 đến 70.
Khi bạn đánh mất niềm tin vào một người nào đó, hãy mỉm cười để chấp nhận điều ấy. Ai cũng là con người, cũng có lúc sai lầm. Hãy vui vì biết rằng mình đã hiểu họ thêm một phần…
Thời
còn đi học, tôi không được may mắn học với giáo sư Lưu Trung Khảo. Thầy
dạy ở Sài gòn và một vài trường ở các tỉnh miền Nam, tôi chỉ học ở Nha
trang. Lúc vào lính tôi cũng chưa hề được gặp thầy, khi thầy có một thời
gian trong quân ngũ. Thầy phục vụ ở Tổng Cục CTCT và Tòa Đô Chánh, còn
tôi thì ở một đơn vị chiến đấu tại Vùng 2.
Sau 1975, Thầy định cư ở Mỹ, còn tôi ở
mãi tận Bắc Âu, nên không biết những hoạt động của thầy. Sau này thỉnh
thoảng đọc được một số bài viết của thầy, về chính trị, văn hóa và một
số lãnh vực khác, tôi ngưỡng mộ một người hiểu biết rộng, rất nặng tấm
lòng với quê hương dân tộc, và đặc biệt với các thế hệ hậu sinh. Thấy
trước cái tên thật đẹp của thầy thường có kèm theo hai chữ giáo sư, tôi
đi hỏi mấy anh bạn tốt nghiệp sư phạm, hy vọng đã từng là đồng nghiệp
của thầy, cũng chỉ được biết có thời thầy dạy ở Nguyễn Trãi sau này là
Chu Văn An, và cuối cùng về Bộ Quốc Gia Giáo Dục. Ngoài ra tôi cũng được
biết thêm về các hoạt động rất đa diện và tích cực của thầy từ khi thầy
đến định cư ở Hoa Kỳ.
Cuộc chiến Việt Nam, chấm dứt ngày 30 tháng Tư 1975, để lại 20.000
thương binh Việt Nam Cộng Hòa với mức độ thương tật nặng nhẹ khác nhau,
trong đó số bị tàn phế, cụt tay, cụt chân, bị mù mắt, bị mất sức lao
động là từ 3.000 đến 5.000 người.
Nhà văn Lan Cao, tốt nghiệp Yale Law School tác giả hai cuốn Monkey Bridge (Cầu Khỉ) xuất bản năm 1997 và cuốn thứ hai “The Lotus and The Storm” (Hoa Sen và Bão Tố) năm 2014
Tháng 4/1975 là cột mốc thay đổi rất nhiều thứ của người miền Nam
Việt Nam. Đối với giới âm nhạc, đó cũng là một giai đoạn đầy biến động
nhưng ít được ghi lại.
Những biến động đó bao gồm ly tán, tuyệt vọng, cái chết và sự
nhục nhằn của kiếp người từ một chế độ này, bước sang một chế độ khác.
Rất nhiều nhạc sĩ, ca sĩ của miền Nam đã tìm đường di tản, vượt
biên… với hy vọng rằng rồi mình sẽ lại được sống với nghiệp dĩ của mình ở
đâu đó. Thật buồn, không phải ai ra đi cũng đã toại nguyện. Nhưng với
nhiều người ở lại, cuộc đời đầy những bất ngờ sau đó, có thể còn buồn bã
hơn nhiều.