Giọt Nước Mắt Cho Việt Nam
Lời Dẫn nhập & Nhạc Duyên Anh
Lời Dẫn nhập & Nhạc Duyên Anh
Người
Mỹ nói “lịch sử đã sang trang ‘? Chúng ta phải hiểu họ chẳng còn thiết
tha gì tới lý tưởng khai phóng tự do, dân chủ nữa. Con thò lò nào cũng
có sáu mặt lương tâm. Và nó có thể thản nhiên cắn gẫy bất cứ thứ lương
tâm nào không có lợi cho nó. Nhìn lại di cư 1954 để so sánh di tản 1975,
chúng ta mới vỡ lẽ. Nước Pháp thua trận vẫn còn chinh phục được lòng
biết ơn của chúng ta, vì họ đưa chúng ta vào Nam tử tế, họ xứng đáng văn
minh và nhiều văn hóa. Nước Mỹ thua trận là thua hết. Họ thiếu văn hóa.
Tinh thần trọc phú bần tiện Mỹ thể hiện rõ rệt ở cuộc di tản 1975 tại
Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ ở sài gòn. Họ cam kết bảo vệ tự do, dân chủ miền Nam,
họ đem danh dự Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ làm lời hứa. Rồi họ phản phúc.
Chúng ta thật sự hiểu lòng dạ Hoa Kỳ từ lúc Gerald Ford tuyên bố: “Lịch
sử đã sang trang.” Sự sang trang của lịch sử Hoa Kỳ ngoạn mục nhất, đối
với họ, là cảnh tượng người Việt Nam đi tìm tự do một mình bằng thuyền
gỗ lênh đênh trên đại dương. Bây giờ, thuyền nhân Việt Nam dũng cảm hơn
dân tộc Mỹ, hơn loài người. Thuyền nhân Việt Nam vinh danh Tự Do cao quý
Thuyền nhân Việt Nam đã mở mắt cho thế giới hoan lạc, ích kỷ bằng những
giọt nước mắt khó quên của một thời đại mê sảng. Chẳng hiểu bọn phản
chiến Mỹ ngu xuẩn, tôi mọi không công cho Cộng Sản có dám căng mắt nhận
diện thuyền nhân Việt Nam ở địa danh buồn bã Poulau Bidong, Poulau
Tengah, Sikew, Palawan, Song- kla… Hãy nhìn kỹ, thế giới thiển cận và
trí tuệ những kẻ lên án chiến tranh Việt Nam tại Âu Châu, Mỹ Châu và Úc
Châu! Hãy nhìn kỹ xem những người trải dài thân phận mình suốt cuộc
chiến hai mươi năm có phải là những người hiếu chiến, có phải là những
người gây chiến, có phải là tội phạm chiến tranh? Không, người Việt Nam
đấy, người Việt Nam nạn nhân của chủ nghĩa Cộng Sản, của chủ nghĩa tư
bản, của hỏa tiễn Liên Xô, của bom đạn Hoa Kỳ, của sự tráo trở, bịp bợm
hèn mạt của các nước lớn đấy. Lý tưởng tự do dân chủ của Mỹ, lý tưởng
cách mạng giải phóng của Liên Xô đã bị người Việt Nam yêu quê hương mình
tha thiết phải bỏ quê hương, bỏ sự nghiệp ngàn đời của tổ tiên để lại
mà sống kiếp lưu đầy. Và những giọt nước mắt Việt Nam lưu vong ứa ra.
Những giọt ngọc Việt Nam đánh dấu mốc đường oan của nhân loại. Em yêu
dấu, hãy để những giọt nước mắt Việt Nam vang vọng đất trời…
Giọt nước mắt nhục nhằn
trên xiềng gông chung thân
Giọt nước mắt đợi chờ mòn nỗi đá ôm con
Giọt nước mắt thê lương
Giọt nước mắt quê hương
nghe buốt răng sâu, cây thù lá hờn…
Giọt nước mắt chẩy dài
theo thuyền nhân lênh đênh
Giọt nước mắt nghẹn ngào
biển ướp muối khô tim
Giọt nước mắt oan khiên
Giọt nước mốt cô đơn
ngơ ngác hỡi em quê người đảo điên
Giọt nước mắt lung linh màu nàng ngoan
hong tâm sự nát tan
mai em mình lớn khôn
ôi giọt nước mắt cho những thân phận sốt se
cho những tâm hồn tái tê
cho những con người não nề…
Giọt nước mắt tỏ tình thương ngàn xua hư vô
Giọt nước mất tội nghiệp còn thế giới hoang vu
Giọt nước mắt tâm tư
Giọt nước mắt ươm mơ
rơi xuống em ơi. xanh ngọc vàng tơ…
trên xiềng gông chung thân
Giọt nước mắt đợi chờ mòn nỗi đá ôm con
Giọt nước mắt thê lương
Giọt nước mắt quê hương
nghe buốt răng sâu, cây thù lá hờn…
Giọt nước mắt chẩy dài
theo thuyền nhân lênh đênh
Giọt nước mắt nghẹn ngào
biển ướp muối khô tim
Giọt nước mắt oan khiên
Giọt nước mốt cô đơn
ngơ ngác hỡi em quê người đảo điên
Giọt nước mắt lung linh màu nàng ngoan
hong tâm sự nát tan
mai em mình lớn khôn
ôi giọt nước mắt cho những thân phận sốt se
cho những tâm hồn tái tê
cho những con người não nề…
Giọt nước mắt tỏ tình thương ngàn xua hư vô
Giọt nước mất tội nghiệp còn thế giới hoang vu
Giọt nước mắt tâm tư
Giọt nước mắt ươm mơ
rơi xuống em ơi. xanh ngọc vàng tơ…
Giọt Nước Mắt Việt Nam
Nhạc Duyên Anh - Tiếng hát Quỳnh Giao
Phải
lắm, em ạ, chúng ta chẳng cần những giọt nước mắt thế giới xót thương
chúng ta. Chúng ta nhỏ nước mắt xót thương chúng ta và xót thương thế
giới. Anh muốn giọt nước mắt của em, giọt nước mắt thuần khiết Việt Nam
của em, nhỏ xuống làm lay động cái bóng tối u mê phủ kín lương tri của
loài người. Hãy khóc, em ơi, bởi vì, những giọt nước mắt sẽ làm anh em
mình khôn lớn, sẽ làm anh em Việt Nam mình khôn lớn. Chúng ta cần thiết
khôn lớn bằng những giọt nước mắt thống khổ. Để làm lại quê hương Việt
Nam mai này. Chúng ta đi không phải ở lại. Chúng ta đi để về, sẽ về,
phải về. Thiên đường đích thực là quê hương chúng ta, là Việt Nam yêu
dấu, chỉ là Việt Nam thôi. Mọi nơi khác đều là cõi tạm và đều trống
vắng. Vậy thì, anh rất sợ nước mắt không còn long lanh trong mắt em. Khi
ấy, em đã quên nỗi khổ. Và em quên nỗi khổ, anh quên nỗi khổ, anh em
mình không thể trở về Việt Nam được. Thế nên, những giọt nước mắt lưu
vong sẽ nhắc nhở chúng ta một thời bơ vơ trên những thiên đường lạnh
buốt. Giọt nước mắt hôm qua nhỏ xuống vuốt ve nỗi khổ. Giọt nước mắt hôm
nay nhỏ xuống nuôi dưỡng nỗi khổ. Chúng ta quên nỗi khổ, ta quên luôn
quê hương ta, dân tộc ta. Em yêu dấu, anh muốn tâm sự:
Giả sử ngày mai em về Sàigòn
em sẽ mang gì cho quê hương?
Em có còn gì cho quê hương?
sau nhiều năm biệt xứ
sau nhiều năm quá khứ nhầu úa?
em sẽ mang gì cho quê hương?
Em có còn gì cho quê hương?
sau nhiều năm biệt xứ
sau nhiều năm quá khứ nhầu úa?
Giả sử ngày mai em về Sàigòn
Em có còn là em nữa không?
Em có còn ngọt ngào suối trong
Em còn thuộc ca dao,
còn giữ áo cho nhau thuở nào?
Em có còn là em nữa không?
Em có còn ngọt ngào suối trong
Em còn thuộc ca dao,
còn giữ áo cho nhau thuở nào?
Sợ em đã quên mùi hoàng lan đêm xuân
quên hương cau, thông vàng, bụi phấn
Giậu hoàng cúc thu dạt dào nỗi mình xưa
nhớ chăng em. thềm trưa mây mưa?
ôi giả sử ngày mai em về Sàigòn
Em thành người xa lạ quê hương
Em thành người đường quen xóa bóng
Linh hồn em lạnh cóng
Em vừa hay đã mất Sàigòn
quên hương cau, thông vàng, bụi phấn
Giậu hoàng cúc thu dạt dào nỗi mình xưa
nhớ chăng em. thềm trưa mây mưa?
ôi giả sử ngày mai em về Sàigòn
Em thành người xa lạ quê hương
Em thành người đường quen xóa bóng
Linh hồn em lạnh cóng
Em vừa hay đã mất Sàigòn
Thế
thì những giọt nước mắt lưu vong sẽ soi sáng nỗi khổ Việt Nam, em ơi!
Nỗi khổ ấy ở quê nhà, nỗi khổ ấy ở quê người. Nỗi khổ ấy chỉ hết khi
những giọt nước mắt vỡ ra thắp rực một hạnh phúc vĩnh cửu. Đó là ngày
anh em mình hồi hương. Em, ngày mai sẽ đến. Anh em mình về Việt Nam như
loài én báo hiệu mùa xuân trên khắp đất nước. Đêm đen của chủ nghĩa Cộng
Sản tuyệt tích. Chúng ta đã xóa nó rồi.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire