mardi 23 juin 2015

Năm xưa chồng tôi là người Lính

 

Người Lính Không Có Số Quân - Trần như Xuyên

 

Từ buổi chiều trên nghĩa địa Hàng Dương - Trần Trung Đạo

“Nick Út” - tác giả và tác phẩm

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhB-DlLXR-PLaYGT7lSyYqQo0zlDypQ6sSbWPzKb0DX8NkfUD-TcNg_r7We8h71R2Uv-Yhz7eK6Bxw_Ls6x2jy_r22VRqPx46o1ZA_TAhjeduuIVaN-yKw6MivTQ2Jt5tXwCCYuPim4Vco/s1600/NickUt-09-danlambao.jpgHoàng Thanh Trúc (Danlambao) - 43 năm từ khi nó sinh ra, không biết bao nhiêu lượt, thêm một lần nữa “phó nhòm” Nick Út lại vác đứa con của mình “Em bé Napalm” ra khoe với thiên hạ để tìm thêm một hào quang thắng lợi. Lần này là tại Hà Nội. Vì vậy nghẫu nhiên khiến người ta nghĩ đến lời nhận xét về thắng lợi của một ông Tướng CSVN người Hà Nội: “Nhiều người nói rằng đảng CSVN ăn cái sái (sái thuốc phiện) của thắng lợi quá nhiều lần. Người ta ăn sái thuốc phiện đến sái 3 sái 4 là hết, còn sái thắng lợi thì “đảng ta” ăn đến sái thứ 100 rồi mà vẫn chưa chán...” (Tướng Trần Độ - nhật ký Rồng Rắn).

Đào Vũ Anh Hùng – Viết cho ngày Quân Lực 19-6

https://i0.wp.com/hung-viet.org/blog1/wp-content/uploads/2012/11/bietdongquanxuanloc1975-thieunu.jpgHàng năm, chúng ta làm lễ kỷ niệm Ngày Quân Lực 19 tháng 6. Ngày Quân Lực năm nay đánh dấu 38 năm kể từ biến cố bi thảm 30 tháng 4, 1975, ngày miền Nam thân yêu của chúng ta rơi vào tay cộng sản. Ba mươi bẩy năm trôi qua trong đau hận không nguôi của tâm trạng…
Canh bạc chưa chơi mà hết vốn
Cờ còn nước đánh phải đành thua

(thơ Thanh Nam)

50 Năm Ngày Quân Lực 19 Tháng 6 - Giao Chỉ San Jose

https://chauxuannguyenblog.files.wordpress.com/2015/06/e41ed-19.jpg?w=662&h=438Nửa thế kỷ đã trôi qua, cựu quân nhân VNCH vẫn còn nhớ mãi ngày quân lực. Khắp mọi nơi đều tổ chức họp mặt... bởi vì.. "Hồn lính còn vương trên tóc bạc, anh nhớ sa trường, em có hay..."

Ý nghĩa và lịch sử

Lịch sử miền Nam Việt Nam của chúng ta ngoài bất hạnh to lớn là ngày mất nước tan hàng 30 tháng 4-1975 còn có những bất hạnh nhỏ cũng khá đau thương.

Nếu chúng ta có những ngày ghi dấu rõ ràng như giỗ Tổ Hùng Vương, Hai bà Trưng, rồi trải qua các triều đại anh hùng chiến đấu chống Bắc phương của thời xưa thì ngày tháng lịch sử của một trăm năm qua có nhiều điều phiền muộn.

Cảm Nghĩ Của Thế Hệ Trẻ Về Ngày Quân Lực 19-6

http://baocalitoday.com/userfiles/image/News_Pictures/2015/04-13-2015_Cali_Tue/Do.jpgGiám Sát Viên Andrew Đỗ, Địa Hạt 1 Quận Cam.

Ngày Quân Lực 19 tháng 6 là một thời điểm quan trọng đối với những người dân miền Nam không những chỉ đối với những người mặc đồng phục của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa mà đối với những người dân bình thường đã từng sống trong các chính thể VNCH và con cháu của họ.

Tôi là một trong những hậu duệ của một tập thể quân đội anh dũng được coi là một trong những quân đứng trong hàng ngũ 10 quân lực hùng mạnh nhất thế giới vào cuối thể kỷ thứ 20.

Hành trình Tự Do của sinh viên ViệtNam

Hành trình xuyên Hoa Kỳ bằng xe đạp hoàn tất


Lên đường để vinh danh tự do, toán xe đạp được đón tiếp nồng hậu


Mạch Sống, 14 tháng 6, 2015


Trưa Chúa Nhật 14 tháng 6, gần 30 tay cua-rơ được đón tiếp nồng hậu bởi đồng hương ở vùng thủ đô Hoa Kỳ ngay trước đài tưởng niệm Tổng Thống Abraham Lincoln.

http://machsongmedia.com/images/stories/xdv%20in%20front%20of%20washington%20memorial.jpgTrong số cua-rơ này, 3 người đã vượt trên 3 nghìn dặm trong 21 ngày. Thành viên của nhóm Xe Đạp Việt ở San Jose, họ khởi hành từ Oceanside, California vào ngày Chiến Sĩ Trận Vong của Hoa Kỳ cách đây đúng 3 tuần.

Ở Ohio, họ được toán 7 cua-rơ từ Houston và 2 cua-rơ từ Virginia nhập cuộc cho đoạn đường 5 ngày còn lại.

Khi đến Annapolis, Maryland, lại có thêm trên một chục cua-rơ địa phương nhập toán để cùng tiến về thủ đô Hoa Kỳ. Họ chọn con đường Constitution (Hiến Pháp) là một trục lộ chính của Hoa Thịnh Đốn, băng qua Quốc Hội và đài tưởng niệm chiến tranh Việt Nam trước khi đến Đài Tưởng Niệm Lincoln.

Mục đích của hành trình đạp xe xuyên Hoa Kỳ là để yểm trợ cuộc tổng vận động cho nhân quyền và dân chủ cho Việt Nam vào tuần này, và chương trình Hành Trình Đến Tự Do Của Chúng Tôi (Our Journey to Freedom) nhằm vinh danh và tri ân những ai đã cống hiến cho lý tưởng tự do.

Các tay cua-rơ trong hành trình xuyên Hoa Kỳ bằng xe đạp đã chọn cho mình phương châm: Ý nghĩa của tự do là để tạo nên tự do cho người khác, theo danh ngôn của cố Tổng Thống Nelson Mandela.


Có mặt trong phái đoàn đón tiếp ở Đài Tưởng Niệm Lincoln, Ts. Nguyễn Đình Thắng, Tổng Giám Đốc và Chủ Tịch Boat People SOS, đã ngỏ lời cảm ơn từng tay cua-rơ một.




Anh chàng này đứng theo thế Kim Kê Độc Lập đó, bà con ơi!!!!! Giỏi!!! LH
Photos by Khai Nguyen, PPSA. National Press Photographers Association
 

vendredi 19 juin 2015

Vinh Danh Việt Nam Cộng Hòa

Những sự thật cần phải biết (Quyển 3) – Đặng Chí Hùng

Phần 1: Âm mưa chia rẽ và đánh phá cộng đồng của CSVN
http://666kb.com/i/cze2z8h9kfvx7r6p6.jpgLời mở đầu:
Thưa quý bạn đọc !
Những sự thật cần phải biết” là cuốn sách đã được phổ biến tập 1 và đang chờ tập 2 được xuất bản bởi NXB Tủ Sách Tiếng Quê Hương. Thai Tập 1 và Tập 2 là sự tổng hợp của hai loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” viết vệ tội ác của Hồ Chí Minh và loạt bài “Những sự thật cần phải biết” về tội ác của các đàn em Hồ Chí Minh cũng như tội ác nói chung của đảng CSVN. Hai loạt bài này gồm 52 bài đã được phổ biến trên Internet từ cuối năm 2011 và đến 2013 thì tôi bị bắt vào nhà tù Thailand vì dám viết lên những sự thật mà CSVN không thể chối cãi. Sau khi ra tù, tới Canada thì tôi đã đăng tải đầy đủ các phần còn lại trên Internet. Hiện cuốn 1 “Những sự thật cần phải biết” ngoài Internet còn có tại Amazon:
( Link: http://www.amazon.com/x1EEF-x1EF1-x1EAD-x1EA7-x1EA3/dp/1629884863 )

NICK ÚT và ĐOÀN CÔNG TÍNH (Tuấn Khanh)

Câu chuyện về nhà nhiếp ảnh Nick Út và bức ảnh “Em bé Napalm”, mới đây được nhà bình luận Đức Hồng viết trên BBC tiếng Việt, đã khởi đi rất nhiều tranh luận của người Việt trong và ngoài nước. Bằng giọng văn thuyết phục và quả quyết, ông Đức Hồng cho thấy sau bức ảnh “Em bé Napalm” đó còn nhiều điều chưa nói hết, khiến lâu nay nhiều người Việt Nam vẫn lầm tưởng.
Bài viết đặt một câu hỏi – rất hiển nhiên – mà cũng rất cay đắng, vì sao cái gọi là nạn nhân chiến tranh xâm lược của Đế Quốc Mỹ, cuối cùng đã tìm cách đào thoát và được giúp tị nạn ở phương Tây, chứ không ở lại Việt Nam. Nạn nhân đó cũng không muốn được hưởng vinh quang như một biểu tượng chống chiến tranh. Và rồi cô Kim Phúc, nhân vật chính trong bức ảnh đó, có hài lòng cho cuộc đời trở thành điểm tựa đẹp nhất cho quân đội miền Bắc Việt Nam hay không?

CÓ GÌ ĐỂ TỰ HÀO VỀ BỨC ẢNH “Em bé Napalm”? (Đức Hồng)

Vài tháng trước, tôi có tình cờ biết được Phan Thị Kim Phúc – cô gái trong bức ảnh “Em bé Napalm” hiện đang sống tại Canada.

Một chút thắc mắc hiện ra trong đầu: tại sao một người là nạn nhân của “Chủ nghĩa tư bản” lại sống dưới vòm trời của một trong những trùm tư bản quốc tế, lại đi sang đất nước mà Quốc hội thông qua luật 30/4 – tức coi ngày 30 tháng 4 là ngày quốc lễ Canada để tưởng niệm những nạn nhân cộng sản Việt Nam đã liều chết vượt biên ra đi tìm tự do?

Không có lý gì như thế cả, cô ấy phải là một người yêu Chủ nghĩa Cộng sản, căm thù đế quốc Mỹ và những đồng lõa của nó vì đã gây ra vết thương không bao giờ có thể xóa mờ trên cơ thể và tâm trí mới phải.

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến - Chiến Hữu




http://www.rfavietnam.com/files/chien%20huu%201.png“Tôi nhân danh sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà xin hứa sẽ trở lại với đồng bào.”
Trung úy Đỗ Lệnh Dũng
Tưởng gì chớ sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hoà, cấp bực làng nhàng, như ông Dũng, tôi quen cả đống.  Bạn cùng khoá độ vài trăm, cùng đơn vị khoảng vài chục, và cùng trại (tù) chắc … vài ngàn!
Tôi đã nghe vô số thằng kể lại những giờ phút cuối cùng của đơn vị mình, nhưng chưa thấy ai bị lâm vào hoàn cảnh bi đát – và giữa lúc thập tử nhất sinh – vẫn “tuyên bố” một câu (ngon lành) dữ vậy.  Cỡ Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu (vào giờ phút chót) cũng chỉ âm thầm … đào ngũ thôi, chứ chả hề có mở miệng nói năng gì ráo trọi – với bất cứ ai.  Còn Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ thì ồn ào hơn chút đỉnh, cho nó đã miệng, rồi cũng chuồn êm – không lâu – sau đó.

Ngày Quân Lực VNCH - Vi Anh

http://www.bhk4.net/images/DhCTCTutt.jpgNgày 19 tháng 6 là Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà [QLVNCH]. Đó là ngày ghi nhớ ơn nghĩa của những nam nữ quân nhân Việt Nam Cộng Hoà đã vì nước hy sinh, vì dân chiến đấu khi còn ở nước nhà. Và những người ấy bây giờ đã lớn tuổi mà không nghỉ ngơi, vẫn tiếp tục chiến đấu bằng tay không với ý chí kiên cường, tinh thần bất khuất trong một cuộc “chiến tranh khác” – là cuộc chiến tranh chánh trị, đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN ở hải ngoại để hỗ trợ cho đồng bào người Việt Quốc gia trong nước. Chớ ở hải ngoại tại các nước định cư ở Tây Âu, Bắc Mỹ và Úc châu, tự do, bình đẳng, dân chủ, nhân quyền đã có thừa người Việt không cần đấu tranh cho mình nữa.

Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu trả lời phỏng vấn

Ngày Quân lực Việt Nam Cộng hòa 19-6-1971, 19-6-1973

Tâm Tư Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu

Tháng Sáu và Tôi - Đô Xuân Tê

http://hon-viet.co.uk/NhungThamCanhSauNgayCuopNuocVNCH4.JPGTháng sáu trời mưa
Tôi đưa em về
dưới quê
Tôi đi học tập
hẹn nhau
một tháng anh về…

Ngày tháng của cộng sản cứ thế kéo dài như cao su. Hẹn nhau một tháng sẽ về (như thông cáo của ủy ban quân quản) nhưng đôi tình nhân trong phút chia tay không hề biết tháng sáu 13 là ngày đại bịp. Để rồi người vợ trẻ cứ vô vọng ngóng trông.

lundi 8 juin 2015

Trúc Mai: TIẾNG HÁT TRANG CHÂU MƠ HÓA BƯỚM

http://chuvanan.free.fr/TrucMai/trucmai.jpgVào ba năm chót của thập niên 50, phòng trà Hòa Bình gần Bùng Binh Sài Gòn có những ca sĩ nồng cốt là Bạch Yến, Bích Chiêu, Thùy Nhiên và Thái Xuân, Yến Hương, Trúc Mai. Sau khi Yến Hương và Thái Xuân lần lượt rời khỏi phòng trà này thì đã có Ngân Hà và Bạch Quyên thay thế. Hát nổi đình nổi đám nhất là Bạch Yến và Bích Chiêu. Có giọng kim quyến rũ nhất là Thùy Nhiên và hiền lành nhất là Bạch Quyên. Mảnh mai kiều nhược nhất là Ngân Hà. Nhưng còn đẹp nhất phải nói là Trúc Mai.

Đối với tôi, thuở đó Trúc Mai là một giọng hát mới ra nghề, vì tôi chưa hề nghe cô hát trên làn sóng điện lẫn trong đĩa nhựa và chưa được nghe báo chí nhắc tới cô. Giờ đây, trên 40 năm qua, nhắc tới Trúc Mai trong một cuộc điện đàm, nữ ca sĩ Quỳnh Giao có cho tôi biết: “Theo Quỳnh Giao, Trúc Mai hát khá hơn một cô ca sĩ sinh viên đã từng nổi tiếng từ 1962 trở về sau. Chị ấy hát trước sau bằng giọng thật, không bẻ qua giọng mái. Giọng Trúc Mai ấm áp. Ngặt một nỗi chị ấy cứ hát các ca khúc theo thể điệu bolero hoài nên khán thính giả sành điệu không biết được cái đẹp của giọng hát chị ấy”.

Ban Tam Ca Trào Phúng AVT (Kích Động Nhạc AVT)


AVT là tên của một ban tam ca trào phúng đã đi vào lịch sử âm nhạc Việt Nam với tính chất châm biếm và hài hước, nhiều khi xen lẫn với một sự mỉa mai của nó. Nhắc đến AVT, chắc chắn phải nhắc đến người được coi là linh hồn của ban tam ca này là nhạc sĩ lão thành Lữ Liên mặc dù ông không phải là người thành lập ra ban tam ca này.
Năm 1958, trong danh sách công tác của Tiểu Đoàn 1 Chiến Tranh Chính Trị có một ban tam ca do 3 anh tân binh mới nhập ngũ tên Anh Linh, Vân Sơn và Tuấn Đăng chuyên trình bầy những bản nhạc vui nhộn. Họ lấy 3 chữ đầu của tên mình để ghép lại thành AVT để đặt tên ban. Người đứng ra thành lập ban AVT chính là nhạc sĩ Anh Linh mà không phải là nhạc sĩ Lữ Liên như không ít người lầm tưởng.